(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà lúc này, Phượng Cửu lại hơi giật mình, nhìn chằm chằm nam tử trước mắt, trong lòng thầm nghĩ: Giọng nói này sao nghe có vài phần quen tai? Chẳng lẽ nàng đã từng gặp qua ở nơi nào đó?Không có khả năng a! Nam nhân này một thân khí chất xuất chúng như vậy, nếu như nàng đã từng gặp qua, nhất định sẽ không quên.Đang nghĩ ngợi tới đây, chợt thấy nam tử trước mặt bắn ra vài luồng tinh khí, cả người nàng lập tức có cảm giác bủn rủn một trận, ngã ngồi xuống trên mặt đất."Nhốt người lại, nếu như để hắn đào tẩu, bổn quân sẽ hỏi tội các ngươi!" Giọng nói vững vàng giao đãi của Diêm Chủ vang lên, phất ống tay áo một cái, xoay người rời đi."Vâng!" Mười sáu tên tu sĩ hắc y cung kính lên tiếng, kéo thiếu niên đang ngã ngồi ở trên mặt đất lên.Sau khi thân thể bủn rủn qua đi, chỉ cảm hơi thở huyền lực trong thân thể đã bị hắn phong bế.Trong lòng Phượng Cửu khẽ nhúc nhích, nói: "Huyền lực của ta đều đã bị chủ tử các ngươi phong bế, các ngươi không cần phải lôi kéo ta, ta tự mình đi là được. Hơn nữa, có các ngươi trông chừng, ta có thể chạy thoát được sao?""A, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng nghĩ đến việc bỏ trốn, nếu như lại bỏ trốn, hãy cẩn thận kẻo bọn ta đánh gãy chân ngươi!" Một tu sĩ trong đó nói lời uy hiếp, buông tay nàng ra, nói: "Đi thôi!"Lần thứ hai bị khoá lại trong phòng, Phượng Cửu biết trốn không thoát, vì thế cũng không có tâm tư nghĩ về nó. Tuy nhiên, chỉ có một mình nàng biết, nam nhân kia chỉ phong bế huyền lực của nàng, mà không biết trong cơ thể nàng còn có hơi thở linh lực. Với điều này, chỉ cần tìm đúng cơ hội, liền có thể chạy.Bất quá, trước đó, nàng cũng muốn tìm hiểu minh bạch, những người này rốt cuộc bắt nàng để làm gì?Diêm điện? Nàng cũng không nhớ rõ chính mình từng đắc tội với một thế lực như thế!Sáng sớm ngày kế tiếp, Phượng Cửu bị bọn họ mang lên một phi hành thuyền. Khi phi hành thuyền bay lên không trung, Phượng Cửu vốn đang ngồi ở bên trong cũng đi ra ngoài, nhìn nam tử đang ngồi ở đầu thuyền uống rượu, nện bước muốn