(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Vậy ngươi nói thử xem, ngài ấy tặng thứ gì vậy?""Tất nhiên là..."Âm thanh vừa phát ra, Khôi Lang liếc nhìn Ảnh Nhất đang cúi đầu, cả người thoáng cứng đờ, xoay người lại: "Chủ, chủ tử..."Sao hắn lại xui xẻo vậy chứ? Mỗi lần nói xấu chủ nhân cũng đều để cho chủ nhân nghe thấy."Nói đi, theo như ngươi nói, thì tặng gì mới thích hợp?" Diêm Chủ không nổi giận, chỉ nhìn hắn hỏi. Dường như hắn cũng đang suy nghĩ chuyện này…Thấy vậy, Khôi Lang thở phào nhẹ nhõm, nhếch môi cười, nói: "Chủ nhân, theo thuộc hạ thấy Quỷ Y nhất định sẽ thích đồ đắt tiền. Người xem, chẳng phải là hắn đang phải lẩn trốn, còn cầm theo nhân sâm nghìn năm của Dược lâu nhà chúng ta hay sao? Thuộc hạ nghĩ, thay vì tặng một vật cưng nhỏ, thì chi bằng chủ tử tặng vài loại pháp khí linh bảo gì đó còn hơn, trong thời khắc then chốt Quỷ Y còn có thể dùng được."Nghe vậy, ánh sáng trong mắt Diêm chủ lóe lên, thích đồ đắt tiền ư? Hẳn là nàng không thiếu tiền mới đúng. Dù sao một lọ dược tễ của nàng cũng có thể bán với giá trên rời rồi.Nhưng tặng một món pháp khí linh bảo cũng là chủ ý không tệ.Vì vậy hắn chỉ liếc mắt nhìn Khôi Lang rồi xoay người bỏ đi.Thấy chủ tử trở về viện rồi, Ảnh Nhất thở phào một hơi, vỗ vai Khôi Lang nói: "Ngươi có biết con vật cưng chủ tử tặng là gì không?"Chẳng phải chỉ là một con thú cưng thôi sao?""Nó là Thôn Vân thú, chủ tử chẳng những không giết nó, trái lại còn tặng nó cho Quỷ Y. Nhất định là muốn để nó đi theo bên người Quỷ Y, bảo vệ cho Quỷ Y.""Thôn, Thôn Vân thú? Không phải nó là thánh thú trấn trạch của Liễu gia sao?" Khôi Lang kinh ngạc mở to hai mắt."Không sai, ta nghe chủ tử nói nó thuộc thánh thú. Sau một khoảng thời gian nữa thì sẽ có thể thăng cấp trở thành thần thú, cũng không thể so sánh nó với vật cưng nhỏ bình thường được.""Quả thật chủ tử đối xử với Quỷ Y vô cùng tốt! Nhưng thật đáng tiếc... Ngươi nói xem, tại sao Quỷ Y không phải là con gái chứ?”