(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Lão thái gia, người đừng lo lắng quá, con đã sai người báo tin cho tỷ tỷ rồi, sau khi chủ tử nhận được tin này sẽ lập tức quay về, với y thuật của chủ tử , gia chủ nhất định sẽ không sao đâu!” Lãnh Hoa nhẹ nhàng an ủi rồi rót cho ông một chén trà.Quan Tập Lẫm bước lên phía trước nhìn đôi môi tím tái của nghĩa phụ hắn, vội vàng hỏi: “Gia gia! Độc mà nghĩa phụ trúng trước mắt có loại dược tễ nào có thể tạm thời khống chế được trước không?”“Có, lúc ta tìm thấy nó thì đã cho nó uống, cũng may mà Phượng nha đầu có giữ lại một ít để đề phòng, nếu không thì e rằng nó không thể chịu được đến khi quay về nữa rồi.”Sau khi lão thái gia nghe Lãnh Hoa nói vậy thì mới tỉnh táo trở lại, chỉ là trong lòng vẫn rất lo lắng.Dù gì thì Phượng Tiêu bị thương nặng như vậy, hơn nữa lại còn trúng độc, loại độc này hình như rất mạnh, ông đã cho Phượng Tiêu uống dược tễ giải độc nhưng vẫn không giải hết được độc tố , chỉ có thể tạm thời áp chế nó, cũng chỉ có thể đợi Phượng nha đầu kia nhanh chóng quay về xem xem có còn cách nào khác hay không mà thôi.Quan Tập Lẫm trầm tư nói: “Với tu vi của nghĩa phụ mà còn bị thương như vậy, chắc chắn thực lực của đối phương phải rất mạnh, hơn nữa ở trong thành Vân Nguyệt này, người có tu vi như vậy lại kết thù với nghĩa phụ thì có thể là ai cơ chứ?”Phượng lão thái gia lắc đầu: “Lúc ta mang nó về thì quên mất không kiểm tra lại hiện trường lúc đó, nhưng đã để lại một đội Phượng vệ ở lại lục soát rồi, hi vọng là có thể tìm ra một chút manh mối gì đó!”“Lão thái gia, Tam vương gia cầu kiến!” Bên ngoài vọng vào giọng nói của Phượng vệ.Nghe vậy, lão thái gia quay sang nói với Quan Tập Lẫm: “Người ra xem sao, có gì thì ngăn tên này lại không cho nó vào, bây giờ ta không muốn gặp ai cả!”“Vâng!” Quan Tập Lẫm đáp một tiếng rồi căn dặn Lãnh Hoa chăm sóc tốt cho lão thái gia, xong xuôi mới đi ra ngoài rồi đóng cửa phòng lại.Ở bên ngoài, Mộ Dung Dật Hiên bị cản ở ngoài sân vừa nhìn thấy Quan Tập Lẫm từ