(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà vấn đề này, không phải chỉ có một, hai gia tộc do dự.Tại một gia tộc bậc trung trong thành Vân Nguyệt, gia chủ đang nghị sự cùng mấy vị trưởng lão, sau khi nghe được người phía dưới trình lên thiệp mời, cũng nhíu mày.Hắn cầm thiệp mời, nhìn về phía một lão giả ngồi phía dưới bên trái, hỏi: “Đại trưởng lão, ngươi cảm thấy đến lúc đó chúng ta đi hay không đi?”Lão giả vuốt râu mép, liếc mắt nhìn tấm thiệp mời màu đỏ, nói: “Mặc dù Quan Tập Lẫm một tay xây dựng Quan gia, nhưng cũng chỉ là một gia tộc nhỏ, căn bản không thể so sánh với các gia tộc có căn cơ hùng hậu ở thành Vân Nguyệt, vì vậy, coi như không đi cũng không có vấn đề gì, có điều...”Lời nói của hắn dừng lại một chút, lại nói: “Quan Tập Lẫm xác thực là một thanh niên quyết đoán có bản lĩnh, tuy gần đây không đáng để mắt, nhưng về lâu dài lại không giống thế, không nói đến thực lực của bản thân hắn, chỉ dựa vào mối quan hệ với Phượng phủ thì Quan gia của hắn tuy nhỏ, cũng có thể đứng vững trong thành. Gia chủ nên phái người hỏi thăm một chút dự định của các gia tộc khác, rồi mới quyết định cũng không muộn.”“Ừ, đại trưởng lão nói có lý.” Vị gia chủ kia gật đầu đồng ý, vẫy tay phân phó người đi hỏi thăm chút tin tức.Về phần bên kia, mọi người trong Quan gia nghe được tin Quan Tập Lẫm ba ngày sau tân gia mà sắc mặt rất khó coi, lúc này, bầu không khí trong đại sảnh Quan gia trở nên bí bách, khiến người ta có chút không thở nổi.“Không ngờ kẻ lỗ mãng kia lại có thể trưởng thành nhanh như vậy, đến giờ mới được bao lâu? Không ngờ lại có bản lĩnh xây được phủ trạch rồi!” Một người đàn ông trung niên âm trầm lên tiếng, hiển nhiên rất đố kỵ với Quan Tập Lẫm, đồng thời sâu trong đáy lòng cũng có một tia hâm mộ.“Nhất định là Phượng phủ giúp hắn, bằng không trong thời gian ngắn như vậy, một mình hắn làm sao có thể làm được?”