(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Mời.” Phượng Cửu xoay người lại, liếc mắt nhìn Mộ Dung Dật Hiên, làm động tác mời.Mộ Dung Dật Hiên mỉm cười, lúc này mới bước vào.Đang lúc Quan Tập Lẫm cũng bước theo vào, khóe mắt lại liếc thấy một chiếc xe ngựa dừng trước cửa lớn, lúc người bên trong xốc màn xe bước ra, ý cười trên mặt hắn lập tức biến mất không còn dấu tích.Quan lão thái iga được người đỡ xuống xe ngựa, là thân gia gia của hắn, chỉ có điều, từ một khắc kia, lúc hắn bước ra khỏi Quan gia, thì đã không có quan hệ gì với hắn rồi.Lần này tân gia, hắn cũng không đưa thiệp mời cho bọn họ, hắn thấy, bọn họ đã vô tình với hắn, hắn cũng không cần có nghĩa với bọn họ.“Tập Lẫm, ta là tới tặng quà, chúc mừng cháu hoàn thành phủ mới, vui vẻ tân gia.” Lão thái gia chống quải trượng đi đến, ra hiệu cho một lão giả phía sau đưa lễ vật lên trước.“Không cần.”Giọng nói của hắn lạnh lẽo cứng rắn, trên mặt không chút biểu tình nhìn Quan lão thái gia: “Quan phủ nho nhỏ của ta, không dám thu đại lễ của các hạ.”Hắn chắp tay ôm quyền nói, rồi không nhìn bọn họ nữa, xoay người bước vào bên trong.Thấy vậy, Quan lão thái gia nặng nề thở dài một tiếng: “Đều trách ta, đều trách ta!”Lão giả cầm lễ vật đứng bên cạnh thấy vậy nói: “Lão thái gia, chúng ta trở về thôi!”Đã sớm biết kết quả, nhưng Quan lão thái gia vẫn muốn tự mình đến xác minh. Có lẽ, trong lòng lão thái gia không cam lòng, cũng không muốn tin tưởng, Quan Tập Lẫm đã không có quan hệ với Quan gia nữa rồi.“Đi thôi!” Quan lão thái gia thở dài một tiếng, nhìn cánh cửa Quan phủ, trong lòng muôn vàn cảm xúc, cuối cùng cũng chỉ có thể cô đơn ngồi lên xe ngựa rời đi.Không ai nhìn thấy, ở một góc đường, một nữ tử đứng từ xa nhìn lại, kinh ngạc đến ngây người. Nàng không phải ai khác, chính là Kha Tâm Nhã đã từ hôn với Quan Tập Lẫm.Nam tử ngày xưa không được nàng coi trọng đã một tay xây dựng gia tộc, trở thành gia chủ, cho dù là một gia tộc nhỏ, nhưng tốc