(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe vậy, Phượng Cửu khẽ nhếch môi, nở nụ cười: “Ừm, ta biết rồi.”Chính là vì biết sự cường đại của đối phương nên nàng sẽ càng cẩn thận.“Ta mới vừa tỉnh lại, thân thể vẫn chưa hoàn toàn bình phục, có lẽ không giúp ngươi được.” Giọng nói khó chịu của Tiểu Phượng Hỏa truyền vào trong đầu nàng.“Ừm, không sao, đánh không lại thì thôi, chỉ cần cứu được La Vũ, ta sẽ chạy đi.”Nàng chỉ định cứu người xong sẽ đi, không định đánh nhau. Vì thế, sau khi quyết định nàng từ từ tiến lên trước, đi theo âm thanh kia.Trong bóng đêm, đám lửa màu xanh bồng bềnh nhảy đến trước mắt nàng, trong lòng nàng kinh ngạc, chỉ cảm thấy chuyện này e rằng nan giải hơn tưởng tượng.Trước mặt, một mảnh đất trống hình thành lên một kết giới, một dòng máu tươi không biết từ đâu đến phun vào trong màn bảo hộ của kết giới, trong màn đêm đen kịt này, vết máu tươi kỳ lạ kia dường như đang cuồn cuộn giữa không trung,.Nhiều máu tươi như vậy, nhưng lúc này nàng còn đang đứng ở ngoài kết giới nên không ngửi thấy được mùi máu , chỉ nhìn thấy trong kết giới có mấy chục đốm lửa màu xanh đang nhảy nhót, tiếng vèo vèo cùng với từng tiếng vùng vẫy kêu đau phát ra từ trong ngọn lửa kia, khiến người ta không khỏi rợn tóc gáy.Bóng đêm đen kịt, chỉ có đốm lửa màu xanh biếc là ánh sáng, mà nhờ vào những ngọn lửa giống như âm hồn kia, nàng lại có thể nhìn thấy rõ hình bóng của mấy người trong đó.Bó gối khoanh chân ngồi giữa bãi đất trống chính là một lão giả tóc tai bù xù, trên gương mặt già nua đầy nếp nhăn lộ ra vẻ u ám, từng đường huyết vân hiện lên trên khuôn mặt gầy gò ấy, dường như huyết vân đó biết chuyển động, vô cùng quỷ dị.Bộ áo bào màu đen rộng thùng thình mà ông ta đang mặc tạo ra tiếng vù vù trong gió đêm, xung quanh chỗ hắn ta ngồi, từng cái đầu lâu dính