(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có lẽ mọi người đã quen nhìn cảnh đại tiểu thư thường mặc bạch y, khí chất siêu phàm thoát tục , bây giờ nhìn thấy nàng thay đổi một bộ quần áo đỏ rực lửa thì đều ngạc nhiên.Bọn họ biết đại tiểu thư xinh đẹp, bằng không cũng không có danh hiệu đệ nhất mỹ nhân, ở Phượng phủ lâu như vậy bọn họ cũng không phải chưa từng thấy đại tiểu thư mặc hoa phục quý giá, nhưng không hiểu sao, hồng y đỏ như lửa mặc ở trên người nàng lại có một vẻ đẹp không thể diễn tả thành lời.Đám người Phượng vệ thấy nàng chậm rãi đi tới thì trong mắt không nén nổi kinh ngạc.Chỉ thấy nàng một thân hồng y, gương mặt lạnh lùng, ánh mắt tràn đầy linh khí, cả người tản ra một khí chất lười biếng mà tà mị, nóng bỏng như lửa nhưng lại cao quý xinh đẹp không gì sánh được…Dù bọn họ có định lực tốt tới đâu thì lúc này cũng không thể rời mắt khỏi nàng, cho đến khi ánh mắt lạnh lùng của nàng nhìn sang thì bọn họ mới cảm thấy run rẩy, hàn khí từ dưới chân xông thẳng lên não, cái gì tà mị, cái gì xinh đẹp, toàn bộ đều biến mất sạch sẽ, chỉ còn lại xấu hổ ngượng ngùng…Đó là người sẽ thành chủ tử của bọn họ, thế mà bọn họ lại dám nhìn nàng như vậy, đúng là mất mặt!“Đại tiểu thư!” Mấy người vội vàng cung kính hô một tiếng, ổn định lại tinh thần.Phượng Cửu thu hồi ánh mắt, bước vào trong viện, mấy người trong viện cũng cúi chào: “Đại tiểu thư!”“Ừ!”Phượng Cửu mỉm cười, sau đó hỏi bọn họ: “Mọi người ăn chưa?”“Ha ha, tối nay chúng ta mới ăn, hiện giờ chưa thấy đói, đại tiểu thư vào trong đi, chủ tử đang ở bên trong chờ người.” Một nam tử trung niên cười nói, làm ra tư thế mời với nàng.“Ta biết rồi.” Phượng Cửu gật đầu, sau đó đi vào bên trong.“Tiểu Cửu, ngồi đây…” Phượng Tiêu vẫy tay, ra hiệu nàng ngồi xuống bên cạnh ông. Trong phòng