(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe nói vậy, bảy nam tử trung niên nhìn về phía Phượng Cửu, trong cung đã tới mời rồi, nàng có đi không?Phượng Cửu nhếch miệng, nhìn về phía quản gia: “Người truyền lời vẫn ở ngoài đó sao?”“Không, truyền xong đã trở về rồi.” Quản gia cung kính nói.“Ừ, ta biết rồi, ngươi lui ra đi.” Phượng Cửu gật đầu, ra hiệu cho quản gia lui xuống.“Vâng.” Quản gia đáp lại một tiếng, sau đó lui ra ngoài.“Đại tiểu thư sẽ tới dự tiệc sao?” Một người đứng ngoài hỏi, sắc mặt có chút nghiêm trọng, chỉ sợ tiệc rượu này chính là Hồng Môn Yến, Mộ Dung Bác cố tình bày ra để đặt bẫy đại tiểu thư.“Ta còn đang bận, không rảnh rỗi đi dự tiệc.”Nàng nhẹ nhàng đứng lên, thấy sắc mặt bọn họ nghiêm trọng, không khỏi cười nói: “Các ngươi không cần lo lắng, không có chuyện gì đâu.”Vừa dứt lời liền cất bước đến viện Phượng Tiêu, nàng định tới thăm ông một chút, miễn cho ông nghe được tin tức lại lo lắng.Trong hoàng cung, Mộ Dung Dật Hiên sắc mặt khó coi đứng trước mặt Mộ Dung Bác: “Phụ vương, người định dùng Phượng Thanh Ca để liên hôn sao? Hôn sự này Phượng phủ đã sớm không đồng ý rồi, chẳng lẽ phụ vương chưa nói cho thái tử Thanh Đằng quốc?”Mộ Dung Bác nghe thấy ngữ khí chất vấn của Mộ Dung Dật Hiên, lập tức giận dữ, vỗ tay xuống bàn quát chói tai: “Làm càn! Có đứa con nào nói chuyện với phụ vương như vậy không? Đúng là càng ngày càng không có quy củ!”Nhưng Mộ Dung Dật Hiên không hề sợ hãi, ánh mắt hơi trầm xuống: “Phụ vương biết con thích nàng mà vẫn làm ra quyết định như vậy, con thật muốn hỏi phụ vương, người xem con như con trai sao?”Nhìn thấy con trai không sợ uy nghiêm của mình, Mộ Dung Bác nhếch môi: “Hôn ước của ngươi và nàng đã bị hủy rồi, nàng không có quan hệ gì với ngươi, huống chi nếu nàng thích ngươi , cũng sẽ không đề nghị hủy bỏ hôn sự, bây giờ ngươi cần gì phải nói giúp cho nàng?”“Ngươi nên biết, nếu nàng gả cho thái tử Thanh Đằng quốc làm trắc phi thì