(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
So với bầu không khí lãnh đạm trong hoàng cung, thì bữa tối ở Phượng phủ lại vui vẻ ấm áp.Sau khi Phượng Cửu giúp cha ăn xong thì ra ngoài cùng Quan Tập Lẫm. Lúc đi ngang qua đình, gió mát vỗ vào mặt, sai Lãnh Sương lấy bầu rượu đến, còn nàng và Quan Tập Lẫm thì vào trong đình ngồi xuống, Lão Bạch và Cầu Cầu cũng theo sang, ghé vào chân nàng cọ cọ.“Tiểu Cửu, người thái tử Thanh Đằng dẫn đến rất mạnh. Ta đang nghĩ, muội có muốn đến thung lũng Đào Hoa với ta để tránh trước không? Nếu lấy thân phận Quỷ Y xuất hiện, những người đó sẽ không dám đối xử với muội như vậy. Nhưng nếu lấy thân phận đại tiểu thư Phượng phủ, những người đó sẽ gây ra chuyện gì cũng khó nói.”Trên mặt Quan Tập Lẫm không có ý cười như lúc ăn cơm ban nãy, có chăng cũng chỉ là ngưng trọng và lo lắng khó che giấu. Dù sao người ta cũng là thái tử một nước lớn cấp sáu, hơn nữa còn có tám tên tu tiên đi theo hắn, nếu muốn cướp thật, dù có dùng toàn bộ sức của Phượng phủ để đấu cũng không phải đối thủ của những người đó.“Huynh không cần lo lắng, bọn họ sẽ không cướp.” Nàng nở nụ cười, thấy Lãnh Sương mang bầu rượu đến, thì tiện thể nói: “Đối với thái tử một nước cấp sáu mà nói, chắc là hắn sẽ không dùng đến một chữ cướp này để tự làm nhục hắn. Nếu thập sự muốn cướp một nữ nhân, vậy thì truyệt đối cũng sẽ không nảy sinh trên người một thái tử.”“Muội chắc chắn như vậy sao?” Hắn hơi nghi ngời, không thể hiểu nổi sao nàng lại tự tin như vậy.“Muội không chắc chắn, mà là lòng tự trọng của nam nhân không cho phép hắn làm như vậy. Huynh đổi vị trí với hắn thử, nếu đặt chuyện này lên người huynh, huynh sẽ đi cướp một cô gái sao” Nàng bưng chén rượu lên khẽ nhấp một miếng, hài hước nhìn hắn.“Tất nhiên sẽ không?”Hắn không chút nghĩ ngợi trả lời, vừa nói xong thì hơi sửng sốt, tiện đà cười ha ha: “Ha ha, thì