(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lời vừa thốt ra, lúc thấy khuôn mặt bầm tím ngẩng lên, cả người hắn căng thẳng, sợ hãi mở to hai mắt nhìn, há to miệng, vẻ mặt khó tin: “Ai, ai dám đánh thái tử điện hạ ra nông nỗi này?”Chuyện này, rốt cuộc chuyện này là sao? Sao hắn lại bị người ta đánh thành bộ dạng này? Diệu, Diệu Nhật quốc rộng lớn thế này, ai dám đánh hắn thành ra như vậy?Không biết, nghĩ đến chủ nhận Phượng phủ, da hắn căng cứng, run giọng hỏi: “Điện hạ, là người của Phượng phủ đánh ư?”Nhiếp Đằng liếc mắt nhìn hắn, chuyện gì cũng không nói, xoay người rời đi, chỉ để lại quốc chủ vừa kinh ngạc vừa sợ hãi đứng đờ người tại chỗ.Mãi đến lúc không còn thấy bóng dánh của Nhiếp Đằng, quốc chủ mới chợt hoàn hồn, quát tên hộ vệ bên cạnh: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nói rõ cho bản quân!”Tên hộ vệ kia bụp một tiếng quỳ xuống đất, run giọng nói: “Là, là thái tử Thành Đằng nửa đêm xông vào Phượng phủ, bị người Phượng phủ xem thành thích khách bắt lại.”“Phượng phủ này phản thật rồi!”Hắn giận dữ quát to: “Người đâu! Đến Phượng phủ bắt kẻ đã đánh thái tử Thanh Đằng lại cho bản quân!”Quốc chủ tức giận, hạ lệnh cho cấm vệ trong cung đến Phượng phủ bắt người. Thứ nhất là để thái tử Thanh Đằng thấy thái độ của hắn, thứ hai là để cho người Phượng phủ thấy rõ, Phượng phủ bây giờ không còn giống ngày xưa nữa! Nếu còn dám vô pháp vô thiên như vậy, hắn chắc chắn sẽ diệt sạch Phượng phủ!Vì mệnh lệnh này, trong đêm tối, mấy đội cấm vệ quân nhanh chóng xuất cung đến Phượng phủ. Khi một đội nhân mã của cấm vệ quân vội vã đến Phượng phủ, tất nhiên đã làm kinh động thế lực khắp nơi trong kinh thành.Các gia tộc nghe chuyện đó cũng đều cảm thấy kinh ngạc, có chuyện gì mà đến nỗi phải xử lý trong đêm? Còn lệnh cho mấy đội cấm vệ đến Phượng phủ giữa đêm? Muốn làm gì đây?Tuy nói, không ít gia tộc trong thành đang nhìn Phượng phủ chê cười, chờ xem Phượng gia ngã xuống. Nhưng cũng có không ít gia tộc chính nghĩa không vừa mắt với cách làm của hoàng tộc. Người