(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong Phượng phủ.Phượng Cửu mời Cảnh lão thái gia và Cảnh gia chủ vào trong phòng khách, mời họ ngồi xuống bàn rồi sai hạ nhân vừa bưng trà lên lui xuống dưới. Trong sảnh, ngoại trừ Lãnh Sương đang đứng cạnh Phượng Cửu ra thì chỉ còn có cha con Cảnh lão thái gia, còn những người khác đều đứng ở bên ngoài.“Phượng nha đầu, gần đây lão phu vẫn luôn bế quan tu luyện, cũng là khi xuất quan mới nghe nói chuyện của Phượng gia nhà con. Bây giờ gia gia con không có ở đây, phụ thân con lại hôn mê vẫn chưa tỉnh thì không biết con đã có kế sách gì để đối phó với những chuyện sắp tới chưa?” Cảnh lão gia mở miệng là đi thẳng luôn vào vấn đề, không hề vòng vo.“Cảnh gia gia không cẩn lo lắng cho Phượng gia của con, đêm nay người cũng đã nhìn thấy rồi. Những người đó nghĩ rằng có thể gây khó dễ cho Phượng phủ nhưng lại không làm được. Con có năng lực cũng có lòng tin rằng con có thể bảo vệ được Phượng gia.”Cô tươi cười, trong giọng nói tràn đầy sự tự tin, cứ như thể rất xem thường những người đó. Cái sự tự tin đó khiến cha con Cảnh gia cảm thấy rất kỳ lạ, họ đều không biết cô lấy sự tự tin đó từ đâu ra?“Vậy còn thái tử điện hạ của Thanh Đằng quốc thì sao? Còn Mộ Dung Bác nữa, nếu như bọn họ liên kết với một vài gia tộc và thế lực đối kháng khác thì phải làm thế nào? Mộ Dung Bác không giám làm gì với các con nhưng còn thái tử của Thanh Đằng quốc? Chỉ e rằng, cho dù chúng ta muốn giúp đỡ bảo vệ các con cũng khó.”Nghe vậy, Phượng Cửu mỉm cười: “Đêm nay Cảnh gia lộ diện vì chúng con, con cũng lo lắng sau này bọn chúng sẽ tìm mọi người gây phiền phức. Vì vậy con mong Cảnh lão thái gia không cần tham gia vào chuyện này nữa. Nếu cứ như vậy thì Cảnh gia cũng sẽ không dính vào cuộc giao du này, còn biện pháp giải quyết...”Giọng của nàng hơi dừng lại, cười nói: “Sẽ luôn có.”Nghe những lời đó, Cảnh lão thái gia có chút kinh ngạc, Cảnh gia chủ lại tỏ ý bất ngờ. Hắn cho rằng Cảnh gia của hắn đã đứng ra thì Phượng đại tiểu thư phải cố sức bám lấy họ mới phải, để bọn họ có thể giúp đỡ Phượng phủ một tay. Nhưng thật không ngờ, nàng lại khuyên bọn họ