(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[ có lần một không có lần hai]Lãnh Sương cùng bước vào liếc nhìn bọn họ, nói: “Ta có thể dẫn mấy người đến phòng khách nghỉ ngơi.”“Bổn quân hỏi viện của nàng!” Giọng nói của Diêm chủ hơi trầm, ánh mắt mạnh mẽ nhìn nàng chằm chằm.Lãnh Sương đang muốn mở miệng nói đã bị La Vũ kéo sang một bên, tiện đà cười nói với Diêm chủ: “Ta vừa nhìn đã biết quan hệ giữa tôn giá và chủ tử không giống bình thường, người khác không thể vào viện của chủ tử, ha ha, tôn giá lại có thể, ta dẫn đường cho mấy người!” Nói xong làm ra động tác mời, dẫn bọn họ đến viện của Phượng Cửu.Diêm chủ cất bước đi về phía trước, còn Hôi Lang và Ảnh Nhất kinh ngạc liếc nhìn La Vũ, cảm thấy người này rất thức thời.Với thực lực và sự bá đạo của chủ tử bọn họ, nói muốn đi đến viện của Quỷ Y thì nhất định phải đến viện của nàng, biết lúc này tâm tình hắn không tốt! Ai dám ngăn cản? Chắc chắn gặp họa.Sau khi đưa bọn họ đến viện của Phượng Cửu, La Vũ liền rời đi. Hôi Lang và Ảnh Nhất đi đi lại lại trong viện, quan sát khu viện thanh tịnh đẹp đẽ này, còn Diêm chủ đã đẩy cửa bước vào phòng.Bên kia Phượng Cửu vội vàng chạy đến viện của phụ thân nàng, thấy trong viện mơ hồ có mùi máu tanh, ánh mắt không khỏi lạnh lẽo, hỏi: “Ai bị thương?”“Đại tiểu thư yên tâm, chủ tử không sao.” Sư phụ của La Vũ thấy nàng tới, vội vàng bước lên nói để nàng khỏi lo lắng.Ánh mắt của Phượng Cửu quét mắt nhìn mấy người trong viện, thấy trong tám người thiếu mất một liền hỏi: “Tề thúc đâu?” Đó là sư phụ của Tề Khang, nàng thấy tám người họ đều hết sức trung thành với phụ thân nàng, lại làm trưởng bối, vậy nên gọi họ là thúc.“Trong phòng, Lãnh Hoa đang bôi thuốc giúp lão Tề.”Nghe vậy nàng gật đầu một cái, bước nhanh vào phòng, vừa vào phòng, mùi máu tanh nồng nặc xông thẳng lên mặt nàng, nàng nhíu mày nhìn phụ thân không bị làm sao, đang đứng một bên giúp băng bó, trong lòng mới thở phạo nhẹ nhõm, nhìn về phía sư phụ Tề Khang sắc mặt tái nhợt vì mất quá nhiều máu.“Tiểu Cửu, con đến rồi? Con mau đến