(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gần đây nàng phát hiện ra cứ lúc tu luyện thì phần tu vi huyền lực cho đến đỉnh đại võ sư vẫn không sao có thể đột phá lại được, muốn vào cấp võ tông nhưng lại có cảm giác giống như thiếu thiếu gì đó, nàng không dùng đan dược với mình mà khi không thể vào được cấp sau mới thương lượng với Hỏa Phượng.“Ta cảm thấy vẫn thiếu một chút thời cơ, ngươi nói xem, chúng ta có nên giành một chút thời gian ra ngoài đi một vòng không?” Ánh mắt nàng di chuyển, sắc mặt hồng hào giống như đã có chủ ý này từ rất lâu rồi vậy.Đúng vậy, nàng không đuổi được tên Diêm chủ kia đi thì phải tự làm mình biến mất có được không?Hơn nữa những việc đến tay cha nàng cũng đã giải quyết gần hết rồi, chỉ cần không có quốc gia khác đến xâm chiếm, lại có Phượng vệ canh giữ, ngôi vị Quốc chủ này chắc chắn sẽ không mất được.“Nam nhân ấy không phải là người bình thường, người cho rằng người có trốn được mãi sao?” Hỏa Phượng béo trắng trên người chỉ mặc một chiếc yếm lườm nàng bằng ánh mắt khinh thường, trong mồm đang cắn nhâm sâm mà Phượng Cửu thu thập cho nó, đương nhiên, niên đại của nó không thể bằng một cây nhân sâm ngàn năm được.Nó thích ăn nhân sâm, còn có vài loại linh quả linh dược vẫn còn thuộc tính Hỏa, có điều những thứ kia ở nơi này quá ít, cũng chỉ có một ít nhân sâm vài trăm năm có thể cho nó ăn cho đỡ thèm mà thôi.Tuy là như vậy nhưng gần đây có vẻ nó càng ngày càng béo trắng ra hơn, tứ chi của nó lộ ra vẻ trắng muốt như ngó sen, khiến người khác nhìn vào chỉ muốn cắn cho nó một miếng.Phượng Cửu bị tên nhóc này nhìn bằng ánh mắt khinh thường nên chỉ cười ngượng ngùng, sau đó lại hất cằm lên tỏ vẻ hơi đắc ý: “Ai bảo sức hấp dẫn ta quá lớn khiến cho Diêm chủ không thể khống chế được bản thân cơ chứ! Ài! Thực ra ta cũng không muốn thế đâu!”Nhìn dáng vẻ làm bộ làm tịch của nàng, tiểu Hỏa Phượng trợn mắt lên rồi cứ thế ôm nửa cây nhân sâm đang gặm dở quay đi, chỉ để lại mảng lưng đầy đặn buộc dây yếm cùng với cái mông nhỏ phúng phính kia.Thấy vậy Phượng Cửu giơ tay lên hớn hở chọc vào cái mông nhỏ của nó rồi cười hỏi: “Tại sao gần đây ngươi lại thích mắc chiếc