(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[ Chương đánh dấu * là chương phúc lợi, miễn phí, cảm ơn mn đã ủng hộ ]Hôi Lang và Ảnh Nhất cũng gọi vài món ăn lên, đợi hai người họ ăn xong, một nhóm người lại lần nữa rời đi, lần này bởi vì đã vào biên thành Đại Yến quốc, phi thuyền cũng có thể trực tiếp lấy ra sử dụng.Phượng Cửu phất ống tay áo, một chiếc phi thuyền xuất hiện, khi mọi người đang phát ra tiếng thán phục, nhóm người bọn họ đã lần lượt lên thuyền, Lão Bạch và Thôn Vân thú đã thuần phục nhảy lên, tìm một vị trí nằm xuống.“Nhìn xem! Chiếc phi thuyền kia tráng lệ quá, mấy người đó thực sự đến từ quý tộc, cũng chỉ có người quý tộc mới có năng lực mua được phi thuyền xa hoa tráng lệ như kia!”“Khí chất của vị công tử hồng y kia xuất chúng như vậy, xem ra không phải người của một gia tộc bình thường.”“Cũng phải, mấy người nhìn xem đoàn người bọn họ đi, mỗi một người đều không phải người dễ chọc, đặc biệt là nam nhân mặt đầy râu kia, một thân khí lạnh đến đáng sợ.”Nhìn nhóm người ngồi lên chiếc phi thuyền xa hoa rời đi, một vài nữ tử lòng tràm đầy buồn bã, người kia quá xuất sắc, là người không cùng thế giới với bọn họ…Nửa ngày sau, bọn họ đã đến thành trấn của vị dược tễ công kia, đến cửa thành liền xuống phi thuyền, cưỡi ngựa đi về phía trước.Có lẽ là bị nữ tử ở biên thành dọa sợ, Phượng Cửu cũng không dám làm bộ tiêu sái ngồi trên lưng Lão Bạch, chỉ đưa Lão Bạch cho Lãnh Hoa dắt đi, còn Thôn Vân thú ngoan ngoãn đi bên cạnh, cả người tròn vo trắng như tuyết thu hút ánh mắt của một vài nữ tử và trẻ em nhìn theo.Phượng Cửu thấy trời đã chạng vạng tối, sắc trời dần tối, nói: “Sắc trời cũng không còn sớm nữa, chúng ta tìm một nơi nghỉ ngơi đã, sớm mai lại đi tiếp!”“Ừm.” Lăng Mặc Hàn đáp lại, ý bảo không có ý kiến.Hai chủ tử không có ý kiến, bọn họ phía sau hiển nhiên cũng không phản đối, vì vậy bọn họ tìm một nhà trọ cách dược tễ công không quá xa.Sau