(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dưới sự dẫn dắt của phó viện trưởng, Phượng Cửu đi thăm những đạo sư bị thương đó, cảm ơn từng người một, đa tạ bọn họ không sợ nguy hiểm tiến đến cứu giúp, ở lúc chuẩn bị rời đi , lại thấy Lô đạo sư được Lữ đạo sư đỡ đi tới.“Phượng Cửu.” Lô đạo sư có chút ngượng ngùng gọi.“Lô đạo sư, thân thể có khá hơn chưa?” Nàng mỉm cười hỏi, thấy hắn khí sắc không tồi, đã biết là khôi phục rất tốt.“Khá hơn nhiều, ta nghe nói ngươi tới đây, cố ý bảo lão Lữ đỡ ta dậy cảm ơn ngươi, ta ngày đó còn lớn tiếng mắng ngươi như vậy, ngươi lại không so đo hiềm khích trước đây mà cứu ta, ta thật sự……” Hắn có chút kích động, lại có chút hổ thẹn.“ Đạo sư là bởi vì thân thể không tốt nên tính tình mới không tốt, cái này có thể lý giải.”“Mặc kệ thế nào, ta là đến cảm ơn ngươi, nghe nói ngươi xảy ra chuyện, ta cũng không thể đi thăm, thật là ngượng ngùng.”“Chỉ là vết thương nhỏ, đã tốt lắm.” Nàng cười nói, lại dặn dò Lô đạo sư chú ý điều dưỡng nhiều, hàn huyên một hồi, mới cùng phó viện cùng rời đi.Tới bên ngoài, nàng cáo từ phó viện, lúc này mới tự mình trở về.Đối với những đạo sư và học sinh khác, chuyện này nàng tạm thời yên tâm , ân tình của họ, ngày sau chắc chắn có cơ hội còn báo đáp. Đến nỗi chợ đen bên kia, ngẫm nghĩ, chỉ có ba người, thật ra có thể trực tiếp cho đưa cho bọn họ ba bình dược tề.Không nên lập tức đưa tới mấy chục bình dược tề, hơn nữa như thế tất nhiên sẽ gây oanh động, nhưng đối chợ đen , ba bình nàng vẫn nên lấy ra.Trở lại động phủ, nàng ở trong không gian tìm tòi, lấy ra ba bình dược tề .Lúc chạng vạng, Quan Tập Lẫm tới đây thăm nàng, còn mang cho nàng một rổ trái cây .“Tiểu Cửu, Tiểu Cửu muội xem ca mang cho muội cái gì .” Hắn cười cầm theo rổ đặt ở bên cạnh bàn đá , ngồi xuống, vứt cho ba con thú mỗi thú một cái, một bên hướng về phía động phủ kêu gọi .Phượng Cửu đi ra, nhìn đến hắn