Phượng Cửu thu hồi quyền, nhìn về phía thiếu nữ mỹ mạo đang đứng ở bậc thang, càng nhìn, càng cảm thấy cảnh đẹp ý vui.Lãnh Sương lấy lại tinh thần, đi về phía nàng, cúi đầu cung kính nói: "Chủ tử, thiếu gia còn chưa trở về.""Sáng sớm hắn đã đi ra ngoài, đến bây giờ còn chưa trở lại?" Nàng kinh ngạc nói, lại hỏi: "Hôn sự của Quan gia cùng Kha gia không phải là ba ngày sau hay sao?""Đúng là ba ngày sau."Lãnh Sương đáp lời, giọng nói hơi ngừng một lát, lại nói: "Bất quá khi thiếu gia rời đi đã nói, hắn nghĩ sẽ đi trước, không hy vọng chủ tử đi theo, hắn nói chuyện này hắn sẽ tự xử lý."Nghe vậy, Phượng Cửu cười cười, nghĩ đến hắn là lo lắng rằng nếu nàng đi cùng thì sự tình sẽ có chút lúng túng. Hơn nữa, trong lòng hắn hẳn vẫn không tin Quan gia sẽ quá tàn nhẫn đối , càng không tin tộc nhân hắn sẽ vì ích lợi trước mắt mà lạnh nhạt với hắn.Như vậy cũng tốt, để tự hắn đi xử lí, hắn mới có thể biết, có người vì ích lợi trước mắt, cho dù là huynh đệ thì tộc nhân nhất định cũng sẽ vô tình.Gia tộc kia của hắn, một chút hảo cảm đối bọn họ nàng cũng không có.Nhưng thật ra Phượng gia......Nghĩ đến sau khi tới Vân Nguyệt thành , biết về sự tình Phượng gia, trong lòng nàng xẹt qua một tia phức tạp.Người Phượng gia thật sự là yêu thương Phượng Thanh Ca. Tuy nhiên, bọn họ lại không biết Phượng Thanh Ca hiện giờ đang được bọn họ nâng niu trong lòng bàn tay , lại hại chết nữ nhi thực sự của bọn họ.Lãnh Sương một bên nhìn những vết sẹo bị đao cắt lộn xộn trên mặt Phượng Cửu, ánh mắt không khỏi hơi lóe.Những vết sẹo từ vết đao cắt tung hoành lấp đầy trên khuôn mặt chủ tử. Vết sẹo nhiều không đếm được đã che dấu hoàn toàn dung nhan vốn có c. Những gì có thể nhìn thấy, cũng chỉ là những vết sẹo khiến lòng người run sợ đó.Nàng thật sự không cách gì tưởng tượng được, rốt cuộc là người nào thế mà có thể hoàn toàn hủy đi dung nhan một nữ tử như vậy? Lại là dạng cừu hận gì mới có thể xuống tay tàn nhẫn đến như thế?Nghĩ đến chủ tử không đủ sức để tự bảo vệ mình, nàng âm thầm hạ quyết tâm, về sau nhất định phải bảo hộ chủ tử không