(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Quần áo đệ đâu?”“Ta tự mặc là được.” Hắn cuốn tròn trong khăn tắm lớn, tuy rằng bị nàng xem hết, nhưng thân thể nhỏ bé này như lời nàng nói, không có gì đáng xem, hắn cũng không bày ra bộ mặt xấu hổ.“Đệ tự mặc sao?” Nàng tỏ vẻ hoài nghi.“Tự mặc.”Vẻ mặt hắn nghiêm túc, đồng thời phòng bị nhìn chằm chằm nàng, sợ nàng tự dưng hứng thú sẽ tới lột ra khăn tắm đang quấn thân của hắn.“Vậy được rồi, tự mình mặc, nhưng mà này tóc này ta giúp đệ làm khô đã.” Nàng nói, lại xoay người đi lấy khăn tắm.Mà thấy nàng rời đi, tiểu gia hỏa âm thầm nhẹ nhàng thở ra, thừa dịp nàng chưa có vào, vội vàng mặc vào áo trong sau đó ngồi ở mép giường chờ nàng.Phượng Cửu lấy khăn tắm trở về, đã thấy hắn mặc xong áo trong rồi, liền khen nói: “Không tồi, tay chân rất nhanh nhẹn.” Khi nói chuyện, cầm khăn tắm đem đem tóc ướt chả hắn vắt khô, mới nói: “Đệ mệt mỏi thì ngủ trước đi.”“Ừ.” Hắn lên tiếng, nhìn mắt nàng, ánh mắt giật giật.“Sao vậy? Có chuyện muốn nói?” Phượng Cửu nhướn mày cười hỏi.Nghe vậy, tiểu gia hỏa xoay người nằm ở trên giường ngủ, kéo qua chăn đắp lên người rồi nhắm mắt lại không thèm để ý tới nàng, thẳng đến khi, nghe thấy tiếng bước chân đã đi ra ngoài, hắn mới mở bừng mắt, trong đôi mắt phát ra ánh sáng lập loè sâu thẳm mà cơ trí , còn có một tia nhu hòa cùng sung sướng, cái chăn thuộc về nàng, ngửi nhàn nhạt thanh hương, buồn ngủ đánh úp lại, lúc này mới nặng nề ngủ.Phượng Cửu sau khi tắm gội mặc áo trong tiến vào, một bên xoa xoa tóc, thấy tiểu gia hỏa kia cư nhiên ngủ mép ngoài giường, không khỏi lắc lắc đầu, cười tiến lên nghĩ đem hắn chuyển vào bên trongKhi nàng cúi ngưởi chuẩn bị chạm vào hắn, vốn dĩ tiểu hài tử đang ngủ say đột nhiên mở mắt, trong mắt bắn ra tia sắc bén không khỏi làm nàng cả kinh, trong nháy mắt , nàng tựa hồ nhìn thấy tiểu hài tử muốn ra tay công kích, mà sau khi nhìn thấy là nàng , sắc bén trong mắt mới tan đi, lại khôi phục bộ dáng lúc trước.“Đã tắm