Tuyệt Sắc Quyến Rũ : Quỷ Y Chí Tôn

Chương 832


trước sau



(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Quần áo đệ đâu?”“Ta tự mặc là được.” Hắn cuốn tròn trong khăn tắm lớn, tuy rằng bị nàng xem hết, nhưng thân thể nhỏ bé này như lời nàng nói, không có gì đáng xem, hắn cũng không bày ra bộ mặt xấu hổ.“Đệ tự mặc sao?” Nàng tỏ vẻ hoài nghi.“Tự mặc.”Vẻ mặt hắn nghiêm túc, đồng thời phòng bị nhìn chằm chằm nàng, sợ nàng tự dưng hứng thú sẽ tới lột ra khăn tắm đang quấn thân của hắn.“Vậy được rồi, tự mình mặc, nhưng mà này tóc này ta giúp đệ làm khô đã.” Nàng nói, lại xoay người đi lấy khăn tắm.Mà thấy nàng rời đi, tiểu gia hỏa âm thầm nhẹ nhàng thở ra, thừa dịp nàng chưa có vào, vội vàng mặc vào áo trong sau đó ngồi ở mép giường chờ nàng.Phượng Cửu lấy khăn tắm trở về, đã thấy hắn mặc xong áo trong rồi, liền khen nói: “Không tồi, tay chân rất nhanh nhẹn.” Khi nói chuyện, cầm khăn tắm đem đem tóc ướt chả hắn vắt khô, mới nói: “Đệ mệt mỏi thì ngủ trước đi.”“Ừ.” Hắn lên tiếng, nhìn mắt nàng, ánh mắt giật giật.“Sao vậy? Có chuyện muốn nói?” Phượng Cửu nhướn mày cười hỏi.Nghe vậy, tiểu gia hỏa xoay người nằm ở trên giường ngủ, kéo qua chăn đắp lên người rồi nhắm mắt lại không thèm để ý tới nàng, thẳng đến khi, nghe thấy tiếng bước chân đã đi ra ngoài, hắn mới mở bừng mắt, trong đôi mắt phát ra ánh sáng lập loè sâu thẳm mà cơ trí , còn có một tia nhu hòa cùng sung sướng, cái chăn thuộc về nàng, ngửi nhàn nhạt thanh hương, buồn ngủ đánh úp lại, lúc này mới nặng nề ngủ.Phượng Cửu sau khi tắm gội mặc áo trong tiến vào, một bên xoa xoa tóc, thấy tiểu gia hỏa kia cư nhiên ngủ mép ngoài giường, không khỏi lắc lắc đầu, cười tiến lên nghĩ đem hắn chuyển vào bên trongKhi nàng cúi ngưởi chuẩn bị chạm vào hắn, vốn dĩ tiểu hài tử đang ngủ say đột nhiên mở mắt, trong mắt bắn ra tia sắc bén không khỏi làm nàng cả kinh, trong nháy mắt , nàng tựa hồ nhìn thấy tiểu hài tử muốn ra tay công kích, mà sau khi nhìn thấy là nàng , sắc bén trong mắt mới tan đi, lại khôi phục bộ dáng lúc trước.“Đã tắm

xong?” thanh âm non nớt cùng với nồng đậm buồn ngủ hỏi.“Ừm.” Nàng lên tiếng, nhìn hắn, nói: “Đệ ngủ bên trong, ta ngủ bên ngoài.”“Ta là nam nhân, ngủ bên ngoài, ngươi nữ nhân, ngủ bên trong.”Nghe cái giọng trẻ con non nớt cùng với nàng nói hắn là nam nhân, nàng không khỏi lộ ra ý cười: “Tỷ tỷ là người lớn, đệ là trẻ con, tiểu hài tử ngủ bên ngoài nếu lăn xuống giường sẽ bị ngã, ngoan, ngủ bên trong đi.”Thấy vậy, hắn nghĩ nghĩ, lúc này mới dời đi vào bên trong , sau đó vỗ vỗ chỗ hắn đã ngủ qua: “Ta đã giúp ngươi làm ấm giường rồi, ngủ đi!”Nàng khóe miệng giật giật, nhìn hắn một cái, lúc này mới nằm xuống, một bên hỏi: “Ai dạy đệ? Đến cả làm ấm giường cũng biết?” Khi nói chuyện, kéo chăn đắp lên, ngáp một cái nói: “Đi ngủ sớm một chút, ngày mai chúng ta phải đi.”“Ừ.” Tiểu gia hỏa đáp lời, trở mình mặt hướng về phía nàng, tay nhỏ vươn qua vòng eo nàng, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn khép lại mắt.Hắn tự nhiên mà làm hành động thân mật khiến Phượng Cửu hơi ngẩn ra, vốn dĩ đã khép lại đôi mắt lần thứ hai mở to ra, nhìn thoáng qua đứa bé rúc vào bên người nàng, tay nhỏ của tiểu gia hỏa còn tự nhiên mà thân mật vây quanh nàng , trong lòng khẽ nhúc nhích.Tiểu gia hỏa này cho nàng cảm giác thật sự rất kỳ quái, cảm giác giống như có chỗ nào đó không thích hợp, nhưng cố tình lại không thể nói ra được.Hất hất đầu, nàng cũng không đi nghĩ nhiều, buồn ngủ đánh úp lại, cũng ôm bên người người nặng nề ngủ……Vừa cảm giác đến bình minh, khi nàng tỉnh lại mở to mắt mơ hồ, khi cảm giác được bên cái tay bên hông sửng sốt, mất một lúc mới nghĩ ra là ai, cúi đầu vừa thấy, khuôn mặt vừa trẻ con vừa quen thuộc lại lần nữa đập vào đáy mắt.



(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện