*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: luyen tran
Bát Vương Phủ!
"Toàn Cơ! Tiểu Sơ Tử sao rồi? Có bị hạ độc hay bị thương ẩn không?" Sở Vân Hách ngồi ở đầu giường, vô cùng lo lắng hỏi.
Tay Gia Cát Toàn Cơ thu lại từ trên cổ tay Đoàn Cẩm Sơ, cười nhìn sang Sở Vân Hách, ánh mắt chế nhạo nói: "Mạch tượng vững vàng! Không có dấu hiệu trúng độc! Về phần vết thương bên trong thì... giờ ta giở y phục của nàng lên tra xét nha?"
"Ặc....!" Sở Vân Hách ngẩn người, tiếp đến gương mặt tuấn tú nổi lên vạch đen, nhìn chằm chằm Gia Cát Toàn Cơ, nghiến răng bực bội quát một chữ: ".... Cút!"
"Phốc!"
Gia Cát Toàn Cơ phụt cười ra, đứng lên, phe phẩy cây quạt trong tay, nghênh về phía Đoàn Cẩm Sơ mặt đang đỏ ửng, không nhịn được cười: "Tiểu Sơ Tử! Chuyện tra vết thương ẩn này! Ngươi thích đại phu ta tra, hay là thích đội Long Dương quân của Bát Vương gia chúng ta cẩn thận kiểm tra tỉ mỉ thân thể cho ngươi?"
Nghe vậy, mặt Đoàn Cẩm Sơ đỏ còn hơn con tôm luộc, miệng lắp bắp: "Ngươi ngươi ngươi....!" Nửa ngày không phát ra được một chữ!
Chân mày Sở Vân Hách như muốn co quắp, bàn tay bóp lại, răng trên răng dưới nghiến to hơn: "Gia Cát Toàn Cơ! Ngươi muốn Bổn vương đá ngươi một cước bay ra ngoài ư?"
"Khụ khụ.... Đùa thôi! Đùa thôi! Ta đi! Các ngươi tiếp tục!" Gia Cát Toàn Cơ run rẩy hai chân, vội vàng bay vọt ra cửa.
Vậy mà, mới xuống hành lang, lại bị hai cánh tay giăng ra cản lại!
"Này! Ngươi là đại phu hả?
Tiểu Sơ Tử sao rồi?" Sở Lạc Dĩnh chỉ về phía phòng ngủ, giọng thanh thúy hỏi.
Gia Cát Toàn Cơ trố mắt kinh ngạc, nhìn thẳng cô gái xinh xắn trước mặt, trong mắt lập tức lóe ra tia lấp lánh, là một cô nương thật xinh đẹp thật có khí chất!
"Này! Bổn cung hỏi! Ngươi dám không đáp! Ngươi nhìn chằm chằm Bổn cung làm gì? Còn nhìn nữa Bổn cung móc hai tròng mắt của ngươi!" Sở Lạc Dĩnh bởi vì nóng lòng đi vào trong phòng, không khỏi thẹn quá hóa giận trách mắng.
"Ặc....!" Gia Cát Toàn Cơ bị chửi hoàn hồn, gương mặt tuấn tú không nhịn được nhăn nhó: "Ngươi là Bổn cung gì chứ! Ngươi là Bổn cung còn ta đây là Bản Công Tử! Thật là không hiểu nổi!"
"Cái gì? Cái người này, cái tên vô sỉ này, còn dám chống đối Bổn cung?" Sở Lạc Dĩnh ngẩn người, tiếp đến khuôn mặt xinh xắn đỏ lên tức giận, ngón tay nhỏ nhắn đưa ra chỉ vào những thị vệ đang đứng gác hai bên quát: "Người đâu! Bắt hắn giam lại cho Bổn cung!"
"Dạ! Cửu công chúa!"
Tiếng Thị vệ hô vang, làm gương mặt tuấn tú của Gia Cát Toàn Cơ co giật lợi hại hơn. Mắt thấy thủ vệ nhào tới, ánh mắt chợt lóe, đột nhiên chế trụ cánh tay