Tuyệt Sắc Thái Giám - Yêu Hậu Đùa Lãnh Hoàng

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: luyen tran

Nghe vậy, đại não Đoàn Cẩm Sơ mới nổ bùm một cái phản ứng lại, phản xạ có điều kiện bật dậy như lò xo, cười giả lả: "Hắc hắc! Không phải là nam nam mến nhau đâu, hai người chúng ta rất bình thường! Ta là.... là, là tự dưng quên mất, là....!"

"Tiểu Sơ nhi! Muốn nằm thì cứ nằm đi, không sao đâu!" thế nhưng Sở Vân Hách lại không phối hợp cười khẽ, còn nhắc nhở: "Có điều đắp mền lên, coi chừng bị lạnh đấy!"

"Bát ca! Huynh gọi hắn là nhi, Tiểu Sơ nhi?" ngón tay nhỏ nhắn của Sở Lạc Dĩnh di động qua lại giữa hai người, đôi mắt kinh hãi như muốn rớt ra ngoài: "Ta... ta muốn ngất....!"

"Có gì mà muốn ngất? Hiếm thấy lắm sao!" Sở Vân Hách trừng mắt nhìn nàng, trực tiếp uống trà.

"Bát ca! Huynh không thể như vậy được! Tiểu Sơ Tử này tướng mạo có dễ coi hơn nữa, đó cũng là thái giám! Huynh và hắn như vậy, các người.... Các người có thể sinh con sao? Còn nữa...! Huynh và Từ tiểu thư....!"

"Đan Đan!"

Mày tuấn Sở Vân Hách nhíu lại, đặt ly trà xuống, liếc mắt nhìn Đoàn Cẩm Sơ mặt nhăn nhó đang ngồi trên giường, lại nhìn qua Sở Lạc Dĩnh, thở dài nói: "Vậy muội cứ coi Tiểu Sơ Nhi như là nữ nhân không phải là được rồi sao?"

"Chuyện đó có thể cứ coi như sao?" Sở Lạc Dĩnh lại bùng nổ, một bước bước thẳng đến trước giường, nhìn chằm chằm Đoàn Cẩm Sơ rồi nói: "Mặc dù hắn
môi hồng răng trắng, da mịn như ngọc, xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành, nhưng mà....!"

"Tiểu Sơ nhi vốn là nữ nhân!"

Sở Vân Hách mỉm cười, nhẹ nhàng ném ra một câu. Trong nháy mắt mặt Đoàn Cẩm Sơ đầy vạch đen, vội vàng lắc đầu nói: "Công chúa! Ngươi đừng nghe Bát ca ngươi nói càn! Do hắn quá hy vọng ta là nữ nhân nên rối loạn thần kinh rồi! Ta thật sự là thái giám, chỉ là mẹ ta sinh ta quá đẹp, cho nên.... Khụ khụ, ngươi nhất định phải tin, nếu không cứ nghiệm thân ta!"

"Khụ khụ!" Nghe vậy, Sở Lạc Dĩnh lập tức bị sặc ho mạnh: "Bản... bản công chúa mà lại đi nhìn thân thể cái tên thái giám thối này sao? Thật là chẳng biết xấu hổ!"

"Được rồi! Đan Đan! Tiểu Sơ nhi và ta không phải là cái loại quan hệ mà Tam ca nói kia! Chúng ta chính là bằng hữu tri kỷ! Cho nên! Ta cho phép hắn ngủ giường của ta, muội đừng suy nghĩ nhiều quá!" mi Sở Vân Hách cau sâu hơn, thở dài một tiếng chỉ đành phải theo ý Đoàn Cẩm Sơ tiếp tục gạt, trong lòng hung hăng mắng Sở Vân Lan một trận: đúng là đồ lưỡi dài độc phụ!

(lưỡi dài độc phụ: ý nói đồ nhiều chuyện nói xấu như đàn bà)

Sở Lạc Dĩnh ngồi lại bên cạnh bàn, cũng không để


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện