“Lạp lạp lạp lạp, lạp lạp lạp. . .” Lâm Bảo Nhi lầm bầm từ khúc ngoặc đi tới tron phòng bếp, làm cái gì cho tiểu hoàng đế ăn thì tốt nhỉ?
“Sư phụ!” Phong Thập Nhất xuất hiện với vẻ mặt kích động trước mắt Lâm Bảo Nhi “Sư phụ, ngài lão nhân gia muốn làm món gì vậy?” Phong Thập Nhất vung vẩy mấy ngón tay như hoa lan, tràn đầy hưng phấn nhìn Lâm Bảo Nhi.
Lâm Bảo Nhi giận tái mặt, “Cho ngươi ba giây đồng hồ, lập tức biến mất khỏi tầm nhìn của ta.”
“Sư phụ. . .” Phong Thập Nhất lập tức bày ra vẻ mặt tủi thân…
“Ba, hai, mốt.”
“Hảo! Ta đi sư phụ!” Phong Thập Nhất lắc mình một cái, “Sưu” một tiếng hướng cửa chạy đi.
Lâm Bảo Nhi nhìn thân ảnh hắn so với nữ tử còn thướt tha hơn, cười cười bất đắc dĩ.
“Tiểu Bảo!”
Lục Thiên Tuyết bỗng nhiên ngoài dự đoán mọi người xuất hiện tại cửa phòng bếp “Ngươi đang làm cái gì?”
“Hồi tiểu thư, nô tài đang làm cơm cho thiếu gia.” Lâm Bảo Nhi vừa nấu ăn vừa trả lời.
“Là đồ ăn ngon phải không? Thơm quá.” Lục Thiên Tuyết nháy mắt mấy cái”Nhất định là rất bổ dưỡng rồi, thế thì cho ta trước có được hay không?”
Lâm Bảo Nhi động tác nhanh nhẹn đem đồ ăn xếp vào trong khay, “Tiểu thư, việc này nô tài cũng không tự quyết định được, người cũng biết là thiếu gia ở đây là lớn nhất.” Lâm Bảo Nhi vừa nói vừa bưng đồ ăn đi ra ngoài cửa.
“Ai nha! Tiểu Bảo!” Lục Thiên Tuyết lập tức thay một bộ mặt cười tủm tỉm, “Hảo Tiểu Bảo, ngươi cho ta trước đi, ta đang cần ngươi giúp đỡ đây.”
“Đưa cho Lôi Huyễn Thiên ăn sao?” Lâm Bảo Nhi có chút nghi ngờ liền hỏi.
Lục Thiên Tuyết xấu hổ cúi đầu “Đúng vậy, hắn bị thương, ta nghĩ. . .”
“Nô tài lát nữa sẽ tự mình làm cho hắn một phần khác nhé?” Lâm Bảo Nhi cũng không muốn đắc tội Lục Thiên Diệc, dù sao thì hắn cũng là hoàng đế, nếu như không hài lòng có thể lập tức đem mình chém đầu, thật đúng là nơi không thể nói lí lẽ.
“Tiểu Bảo!” Lục Thiên Tuyết bắt đầu thi triển chiến thuật làm nũng, nàng nắm cánh tay Lâm Bảo Nhi, âm thanh cũng trở nên mềm mại “Tiểu Bảo ca ca, Tiểu Bảo ca ca!”
“Ách, ” Lâm Bảo Nhi nhịn không được giật mình một cái, Tiểu thư, ngươi không nên kêu ta như thế, ta sẽ….”
“Tiểu Bảo ca ca!” Lục Thiên Tuyết trái lại càng kêu lớn tiếng hơn “Nếu như ngươi không đem đem đồ ăn cho ta thì ta sẽ tiếp tục gọi Tiểu Bảo ca ca!”
Đây quả là uy hiếp trắng trợn, nếu như bị Lục Thiên Diệc nghe thấy được thì không ổn.
“Hảo hảo hảo! Nô tài sợ người rồi” Lâm Bảo Nhi bất đắc dĩ đành đưa cơm nước cho Lục Thiên Tuyết cầm đi.
“Há há, Lục Thiên Tuyết đắc ý cười cười ”