Tuyệt Thế Cường Long

Chương 294


trước sau

Chương 294

Lý Vân Uyển nhìn mà ghen tị, nhưng cũng không nói thêm gì và càng không theo vào trong.

Sau khi vào biệt thự, Tề Đẳng Nhàn ôm Kiều Thu Mộng đi thẳng lên tầng hai, mở cửa phòng ra rồi đặt cô ta lên giường để cô ta nghỉ ngơi.

Ngay sau đó hắn mở tủ quần áo ra, từ bên trong lấy ra quần áo của mình rồi quay đầu đi vào phòng vệ sinh.

Kiều Thu Mộng không khỏi sửng sốt một chút, trong tủ quần áo này thế mà lại đều là quần áo của Tề Đẳng Nhàn? Hơn nữa, cô ta còn thấy bộ âu phục của nhãn hiệu Boss mà cô ta mua cho Tề Đẳng Nhàn.

“Chuyện này… Sao có thể?” Kiều Thu Mộng kinh ngạc nhìn kỹ tủ quần áo, xác định đây đều là của Tề Đẳng Nhàn.

Đến khi Tề Đẳng Nhàn đổi quần áo sạch đi ra thì Kiều Thu Mộng mới lấy lại tinh thần.

Cô ta quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn, hỏi “Sao nơi này lại có quần áo của anh?”

Tề Đẳng Nhàn thản nhiên đáp “Tôi ở đây mà, có gì lạ sao?”

Kiều Thu Mộng nghĩ, biệt thự này là do Hướng Đông Tinh mượn từ chỗ lão tổng thần bí để tổ chức tiệc, Tề Đẳng Nhàn có thể ở chỗ này, khẳng định là nhờ phúc của Hướng Đông Tinh. Vì để chuẩn bị cho bữa tiệc nên Hướng Đông Tinh để hắn ở lại nơi này.

Nghĩ thông suốt theo cách này, Kiều Thu Mộng không hề rối rắm nữa mà chỉ còn chút ngạc nhiên, không ngờ Hướng Đông Tinh lại coi trọng Tề Đẳng Nhàn như thế.

“Anh ở biệt thự của người ta nhưng không thể nói biệt thự này là của anh được. Làm như vậy không tốt, để người khác biết thì sẽ rất mất mặt!” Kiều Thu Mộng lên giọng dạy bảo.

“???” Tề Đẳng Nhàn đầy đầu dấu chấm hỏi, không rõ lời này của Kiều Thu Mộng là có ý gì.

Kiều Thu Mộng nói “Hướng tổng coi trọng anh,

để anh giúp cô ta chuẩn bị bữa tiệc này nên cho anh ở lại đây hỗ trợ cô ta bố trí, phải không?”

Tề Đẳng Nhàn nói “Biệt thự này vốn là của tôi, là Hướng Đông Tinh mượn của tôi được chứ. Mấy chuyện bố trí trang trí đều do cô ta tự tay sắp xếp mà.”

Kiều Thu Mộng không nhịn được mà nhíu mày, lạnh giọng nói “Tề Đẳng Nhàn, lần trước anh nói dối đã bị Ngọc tướng quân giáp mặt vạch trấn, có thể đổi một bộ lý do khác không?”

“Chẳng lẽ anh không cảm thấy làm như vậy rất mất mặt hay sao? Rõ ràng không phải của mình lại cố tình nhận vơ nói là của mình!”

“Nếu anh cứ tiếp tục như vậy thì anh vĩnh viễn không xứng với tôi!”

Tề Đẳng Nhàn nhìn Kiều Thu Mộng, cười ha hả, nói “Tôi nói thật thì cô không tin, nói nhiều thì lại trách móc tôi.”

Kiều Thu Mộng sắc mặt âm trầm nói “Một căn biệt thự trị giá hai tỷ, anh cảm thấy anh mua nổi sao?”

“Không mua nổi, căn biệt thự này là người khác tặng tôi.” Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh đáp lại.

“Vậy mặt anh cũng lớn thật đấy!” Kiều Thu Mộng cắn răng cười lạnh.

Tề Đẳng Nhàn vừa mới cứu cô ta ở bể bơi, theo lẽ thường thì lúc này tình cảm của hai người sẽ nhân đó mà tiến triển.

Nhưng không hiểu có chuyện gì xảy ra, tiến triển không thấy lại biến thành lùi lại, thậm chí cuộc nói chuyện càng thêm gay gắt.

Tề Đẳng Nhàn cũng không có hứng thú tiếp tục nói chuyện với Kiều Thu Mộng, nói “Được rồi, cô nghỉ ngơi đi, tốt nhất là ngủ một giấc lấy lại tinh thần.”

Nói xong hắn lập tức xoay người rời đi, đóng cửa phòng lại.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện