Chương 977
Nắm đấm còn chưa tới nơi, trên quần áo của Văn Dũng Phu đã xuất hiện một dấu tay năm ngón!
Nhưng ông ta không hề nghe được chút âm thanh nào của đòn đánh này, điều này khiến cho ông ta vô cùng kinh ngạc.
“Không có tiếng sấm nhưng lại có sét, đã đạt tới cảnh giới như vậy rồi sao? Bây giờ tuổi cậu còn rất trẻ, thật đúng là đáng sợ mà!” Hai mắt Văn Dũng Phu ngay lập tức sáng gấp mười lần khi nãy, hình ảnh Tề Đẳng Nhàn được ông ta thu gọn vào trong mắt.
Đối mặt với nắm đấm có uy lực như đạn pháo này, Văn Dũng Phu chọn cách dùng cứng đối cứng, mà lui về phía sau, tạm lánh đòn này.
Văn Dũng Phu lùi về sau mấy mét liền, lui tới tận đầu xe tải.
Tề Đẳng Nhàn đuổi giết không tha!
Lúc này, chân của Văn Dũng Phu nâng lên, ông ta đạp về phía sau, đá lên mặt lốp xe tải!
“Uỳnh!”
Một tiếng động lớn vang lên, lốp xe tải bẹp dúm trong nháy mắt, hơi xăng cũng bắt đầu rỉ ra.
Văn Dũng Phu nhấc cánh tay phải, nương theo lực đẩy mà nghiêng người, nắm đấm phăm phăm lao về phía cổ Tề Đẳng Nhàn!
Tề Đẳng Nhàn nhấc tay phải lên, hóa thành dạng con hổ đang ôm đầu, khuỷu tay lập tức giơ lên trên, dùng đòn “Hổ Ôm Đầu” để đỡ nắm đấm của Văn Dũng Phu.
Nắm đấm của Văn Dũng Phu đập vào khuỷu tay của Tề Đẳng Nhàn, ông ta cảm thấy sức mạnh của đối phương lớn kinh khủng khiếp, như thể hắn sắp đánh cho ông ta bay lên trời vậy.
Vì vậy, ông ta chặn đòn bằng một cú đá thẳng, sau đó lùi lại một bước và dựa vào đầu xe tải!
“Rầm!”
Lại là một tiếng vang lớn, Văn Dũng Phu đập mạnh lưng vào đầu xe tải, như thể một người khổng lồ thép đã va vào đầu xe.
Đúng lúc này, chiếc xe tải nặng hơn chục tấn rung lắc dữ dội hai ba bận, trên thân xe được chế tạo bằng thép xuất hiện một vết lõm hình người sâu hoắm ở đằng sau lưng ông ta.
Tác dụng của lực là tương hỗ, đương nhiên Tề Đẳng Nhàn
Vừa lùi tới bước thứ hai, hắn đột nhiên khựng một chân lại, chân sau chạm đất, mũi giày ma sát với mặt đất, hiện tượng ma sát bắt lửa, khiến cho khói đen bốc lên, Với cách này, hắn ổn định lại cơ thể ngay lập tức.
Văn Dũng Phu lại đá chân lên xe tải, “uỳnh” một tiếng, cánh cửa xe vỡ vụn, ông ta mượn phản lực này, dồn sức lao về phía Tề Đẳng Nhàn.
Ông ta lập tức đứng ngay trước mặt Tề Đẳng Nhàn, hai gót chân quét đất, vung nắm đấm như mũi tên bật khỏi dây cung, cả hai nắm đấm đều lao thẳng vào chỗ hiểm của Tề Đẳng Nhàn!
Cánh tay hắn bắt đầu ra đòn, đầu tiên bật ra, sau đó vung lên, rồi lại dùng một lực kinh hồn mà đấm thẳng. Lực của cú đấm khiến ống tay áo rộng của Văn Vĩnh Phúc bay lất phất, suýt chút nữa đã nát bươm.
Với một cú đấm như vậy, nếu người tung đòn không rèn sức bền của cột sống và kiểm soát “con rồng lớn” này, vậy thì sẽ không thể tạo ra động lượng và hiệu quả như vậy!
Võ công của Văn Dũng Phu quả thực cao hơn Văn Tứ Thuận đến mấy lần, hơn nữa lối đánh của ông ta vô cùng xảo quyệt và kinh nghiệm thực chiến cũng rất phong phú, đối với Tề Đẳng Nhàn mà nói, ông ta có thể được coi là kỳ phùng địch thủ.
Đương nhiên Tề Đẳng Nhàn không phải loại người sợ đương đầu với kẻ mạnh, hai tay hắn lại hóa thành hình dạng vuốt hổ, lập tức ấn xuống, sau khi đụng độ với nắm đấm của Văn Dũng Phu, một cánh tay khác lại chụp lấy mặt ông ta, tựa như mãnh hổ leo núi!