Tuyệt Thế Đường Môn

Ta Đi Nhé, Không Được Khóc!


trước sau

Khi Vương Đông từ trong mộng tỉnh giấc, mặt trời đã lên cao. Tối qua dù thức khuya ngủ trễ, nhưng lại ngủ rất ngon.

Bao lâu nay buổi tối đều trải qua trong tu luyện, hôm nay được ngủ đã như vậy, thức dậy chỉ cảm thấy thân thể rã rời, miễn cưỡng mở mắt. Quả thực là cái cảm giác ngủ nướng này rất ư là sảng khoái a!

Hay là hôm nay nướng hết cả ngày trên giường luôn nhỉ? Từ từ đã, bây giờ là lúc nào rồi?

Đang sảng khoái tận hưởng cảm giác, tâm tình bỗng khẩn trương khiến Vương Đông nhảy dựng lên.

Trên giường chỉ còn một mình hắn, trên giường bên cạnh mình từ lúc nào đã chỉ còn một khoảng trống, một mảnh giấy yên lặng nằm ngay đó.

Vương Đông vội vàng chụp lấy trang giấy, mặt trên viết một hàng chữ: "Ta đi nhé, không được khóc. Chờ ta trở lại."

- Cái tên chết bầm.

Vương Đông phi xuống giường, vớ lấy áo khoác, không kịp cài nút đã đá bay cửa lao ra ngoài. Đôi cánh màu lam xuất hiện sau lưng, ánh mặt trời óng ánh chiếu sáng trên người hắn tản ra khí tức quang minh.

Dùng hết sức đập cánh, Vương Đông mở hết tốc độ bay đi như tên bắn hướng ra cổng lớn của học viện.

Trong lòng Hoắc Vũ Hạo yên tĩnh, gương mặt vẫn mang một nụ cười thản nhiên. Dù lúc này hắn chưa có hồn hoàn thứ tư, nhưng hồn lực cấp 40 đã có thể sử dụng được hồn đạo khí phi hành.

Sáng sớm, Vương Đông ngủ rất say, Vũ Hạo không đánh thức hắn, vì bàn thân cũng rất sợ cái cảnh chia tay sầu thảm đó. Như thế này không phải rất tốt sao? Tối hôm qua đã từ biệt hắn cả buổi tối còn gì.

Bốn người khác trong Shrek thất quái đều đến tiễn hắn và Hòa Thái Đầu. Mọi người cũng cảm thấy kỳ lạ, chẳng hiểu lý do gì mà Vương Đông vẫn chẳng thấy mắt đâu. Hoắc Vũ Hạo thì lại cười nói rằng Vương Đông đang khóc lóc bù lu bù loa ở ký túc xá.

Quay đầu nhìn lại đã không còn thấy bóng dáng học viện Shrek đâu nữa, Hoắc Vũ Hạo mới nhủ thầm trong lòng:

- Shrek, ta đi nhé. Vương Đông, ta đi nhé. Yên tâm đi, ta sẽ nhớ rõ ta còn thiếu nợ ngươi hai việc.

11 tuổi, nhập học ở học viện Shrek. Bây giờ hắn đã hơn 14 tuổi. Ba năm trôi qua, hắn đã toàn diện biến hóa long trời lở đất. Nhìn lại ba năm, bản thân Hoắc Vũ Hạo như vẫn còn chưa tin được những sự kiện không thể nghĩ bàn mà hắn đã trải qua. Tương lai hơn hai năm nữa, sẽ như thế nào?

Hai năm rưỡi nữaHai năm bán lúc sau, lúc mình trở về từ Học Viện Hoàng Gia Hồn Đạo Sư Nhật Nguyệt, bản thân sẽ có biến hóa ra sao?

Mọi việc vẫn còn là ẩn số.

Lần này đến Học Viện Hoàng Gia Hồn Đạo Sư Nhật Nguyệt, nếu Mục lão ngày trước không phái hắn đi, thì hắn cũng tận lực tranh thủ xung phong đi trước. Càng nghiên cứu hồn đạo khí, Hoắc Vũ Hạo càng trở nên hứng thú và tâm đắc. Bản thân cũng rõ ràng nhìn thấy chênh lệch trên phương diện hồn đạo khí giữa Học Viện Shrek và Học Viện Hoàng Gia Hồn Đạo Sư Nhật Nguyệt. Ít ra hắn có thể khẳng định, Thẩm Phán Kiếm ngày trước khiến võ hồn của tỷ tỷ Mã Tiểu Đào phát sinh biến dị, tất cả các sư phụ hồn đạo sư ở Học Viện Shrek hợp sức lại cũng không có khả năng tạo ra được.

Sự chênh lệch này không chỉ là lợi thế về mặt tài nguyên quý hiếm, quan trọng hơn chính là lý luận và kinh nghiệm nghiên cứu tích lũy mấy nghìn năm về hồn đạo khí.

Cùng học chế tạo hồn đạo khí, nhưng Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu lại chọn hai hướng chế tạo hoàn toàn bất đồng. Hoắc Vũ Hạo chủ yếu nghiên cứu chế tạo hồn đạo khí cận chiến và những hồn đạo khí hỗ trợ hoạt động, thao tác của cơ thể. Còn Hòa Thái Đầu nghiên cứu chủ đạo về định trang hồn đạo khí, nhất là định trang hồn đạo đạn pháo cao cấp. Trước kia thu được mấy viên định trang hồn đạo đạn pháo tại phòng đấu giá Tinh Quang đã giúp hắn không ít.

Mục lão từng nói, năm xưa bí mật ghé thăm đế quốc Nhật Nguyệt, tính toán trong vòng ngàn năm qua, thứ vũ khí có uy lực lớn nhất chính là định trang hồn đạo đạn pháo. Bởi vì chỉ có định trang hồn đạo đạn pháo mới có thể gắn nhiều pháp trận trung tâm ở tất cả mọi góc thể tích lớn nhỏ, là một sản phẩm tiêu hao không có giới hạn cực hạn.

Khi Hòa Thái Đầu phát hiện thiên phú chế tạo hồn đạo khí của mình so ra không bằng Hoắc Vũ Hạo, thì đã quyết định: học rộng chi bằng hiểu sâu, chuyên tâm nghiên cứu một lĩnh vực. Còn Hoắc Vũ Hạo đã có sư huynh Hòa Thái Đầu lại lựa chọn không học Định Trang Hồn Đạo Khí. Hai huynh đệ đều có mục tiêu riêng.

Qua một năm rưỡi được tận lực bồi dưỡng trong kế hoạch Cực Hạn Đan Binh, Hoắc Vũ Hạo và Hòa Thái Đầu đều đã có những thành tựu nhất định. Không chỉ thể hiện ở tu vi tăng trưởng, mà mọi phương diện tri thức khác cũng vậy. Nhưng vì học rất nhiều trong thời gian không đủ dài, nên họ cần phải có nhiều thời gian nữa mới có thể thấu hiểu triệt để. Theo kế hoạch của cao tầng trong hệ hồn đạo, hai năm rưỡi đến trao đổi học tập tại Học Viện Hoàng Gia Hồn Đạo Sư Nhật Nguyệt chính là thời gian để kiểm chứng và suy luận để thông hiểu hoàn toàn những kiến thức đã học.

Dẫn đầu đoàn người Học Viện Shrek chính là viện trưởng hệ võ hồn Ngôn Thiểu Triết. Ngoài Hòa Thái Đầu và lão sư Phàm Vũ, còn có tám học viên nội viện Shrek tài năng.

Mặc dù trong đệ tử nội viện, đệ tử hệ hồn đạo khó mà so sánh với đệ tử hệ võ hồn về mặt tu vi và thực lực, nhưng có thể được hệ hồn đạo bồi dưỡng, bọn họ cũng đều là những tài năng hiếm có. Hơn nữa, đệ tử hệ hồn đạo đều từ hệ võ hồn chuyển qua, có thể vượt qua khảo hạch lên lớp hằng năm của Học Viện Shrek, thì võ hồn của họ cũng không phải là tầm thường.

Tám đệ tử được cử đi lần này, tất cả đều là Hồn Vương với cấp bậc hồn đạo sư cấp 5. Nếu đặt họ ở đế quốc Nhật Nguyệt, cũng là nhân tài một phương. Dĩ nhiên, nếu so với hồn đạo sư cấp 5 của Học Viện Hoàng Gia Hồn Đạo Sư Nhật Nguyệt bồi dưỡng ra thì Học Viện Shrek cũng chưa bằng được.

Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu đều đang phi hành ở phía sau của đội hình. Trên ngực áo Hòa Thái Đầu, chính là huy chương hồn đạo sư cấp 6.

Huy chương Hồn đạo sư theo cấp bậc khác nhau cũng có nhiều khác nhau. Hình dạng vẫn giống nhau là ngôi sao tám cánh. Huy chương đến cấp 3 có màu thủy lam, mặt trên dùng kim cương khảm lên biểu hiện cấp bậc. Đến cấp 6 thì huy chương có màu tím. Cấp 7 cấp 8 thì có màu đen. Cấp 9 là màu đỏ. Còn cấp 10, vì chưa bao giờ xuất hiện một hồn đạo sư cấp 10, nên cũng chưa hề có quy định về huy chương hồn đạo sư cấp 10.

Hoắc Vũ Hạo trên ngực vẫn là huy chương màu lam, trên mặt có ba khỏa kim tinh (ngôi sao kim cương). Còn huy chương của Hòa Thái Đầu màu tím, sáu khỏa kim tinh. Trong mắt các hồn đạo sư đánh giá, hai kẻ này chính là đại diện của đỉnh cao và vực thẳm.

Nhưng chỉ có Hòa Thái Đầu mới biết, nói về chế tạo hồn đạo khí, ngoại trừ định trang hồn đạo khí mọi phương diện khác Hoắc Vũ Hạo không hề kém hơn, chẳng qua phương diện hồn lực có vẻ còn hơi yếu mà thôi. Vài món hồn đạo khí trên người hắn cũng là do Hoắc Vũ Hạo làm cho chứ đâu.

Trước đó 1 tháng, Hòa Thái Đầu thành công đột phá cấp 50, còn thu được hồn hoàn thứ năm để chính thức trở thành một Hồn Vương. Hồn Vương Hồn Đạo Sư cấp 6, quả thật là hợp lý.

Còn Hoắc Vũ Hạo hiện tại ba hồn hoàn, hồn đạo sư cấp ba cũng là hợp lẽ, khó ai mà nghi ngờ. Mặc dù cũng có vài quái thai trong giới hồn đạo sư, nhưng cấp bậc hồn đạo sư song song với tu vi hồn sư vẫn là lẽ thường đánh giá của mọi người.

Học Viện Shrek ở phía đông nam đế quốc Thiên Hồn, Phong Diệp Thành lại ở vùng tây nam của đế quốc. Biên giới phía tây tiếp tục bay thẳng về phía tây sẽ vào đến đế quốc Nhật Nguyệt. Khoảng cách đường đi này tính ra bằng gấp 2 lần từ thành Shrek đến thủ đô Tinh La.

Xét thấy hồn lực của các đệ tử phi hành một canh giờ nhất định phải nghỉ ngơi trong chốc lát, Ngôn Thiểu Triết cũng không giống Huyền lão bay như máy. Cho đến chiều, cả đoàn mới đến được Phong Diệp Thành.

Phong Diệp Thành chính là thành lớn
ở biên thuỳ đế quốc Thiên Hồn, tuy rằng đế quốc Tinh La là mục tiêu đầu tiên đế quốc Nhật Nguyệt phải vượt qua nhưng biên giới phía tây Thiên Hồn cũng giáp với biên giới đế quốc Nhật Nguyệt a! Phong Diệp Thành chính là thành trì quân sự trọng yếu của đế quốc Thiên Hồn, là thành thị tiếp việc cho đại quân tây cương, cũng là nơi mậu dịch trọng yếu của phía tây. Mặc dù không phồn hoa như thành Shrek nhưng quy mô không nhỏ hơn chút nào.

Tiến vào bên trong thành, Ngôn Thiểu Triết mang theo một đám đệ tử tìm khách sạn nghỉ ngơi.

Tám hồn đạo sư nội viện đều quen biết lần nhau, còn Hòa Thái Đầu và Hoắc Vũ Hạo tuổi nhỏ hơn. Và lại kế hoạch Cực Hạn Đan Binh thuộc loại tuyệt mật, thành ra nhóm đệ tử này hoàn toàn không biết. Chỉ là huy chương hồn đạo sư cấp 6 trên ngực Hòa Thái Đầu khá dọa người. Cái tên này còn chưa gia nhập nội viện a, tuổi bất quá cũng chỉ mới 17 à!

Trừ Hòa Thái Đầu thì tám hồn đạo sư nội viện cũng có một hồn đạo sư cấp 6, là người đứng đầu nhóm này. Ngôn Thiểu Triết viện trưởng cho phép nghỉ ngơi tự do, vị hồn đạo sư cấp 6 vẫy tay về phía hai huynh đệ, ý bảo họ qua bên đó.

Sư huynh đệ liếc nhau bước nhanh đến.

- Học trưởng có gì dặn dò?

Hai người đồng thanh cung kính hành lễ.

Vị học trưởng nọ dĩ nhiên rất hài lòng đối với thái độ của họ, mỉm cười nói:

- Hai vị học đệ không cần phải câu nệ như vậy, tất cả mọi người là người một nhà, chẳng qua trước kia chưa gặp hai người trong học viện. Có thể tham dự lần trao đổi đệ tử này, xem ra các ngươi đều là học viên có thiên phú rất tốt. Thái Đầu, ngươi là đệ tử chân truyền của lão sư Phàm Vũ phải không, nếu ta nhớ không lầm. Đúng rồi, ta tên là Dạ Hiểu Thắng, các ngươi gọi ta Thắng ca là được.

- Thắng ca.

Hoắc Vũ Hạo, Hòa Thái Đầu lại cung kính gọi một tiếng.

Dạ Hiểu Thắng hài lòng gật đầu, nói:

- Người ta nói rắn không đầu không tốt, nước không vua ắt nguy. Chúng ta đều là học viên Shrek, lần này đến Minh Đức Đường học tập chính là cơ hội hiếm có, trên vai cũng mang nhiệm vụ rất nặng nề. Sau này có chuyện gì mọi người cứ đến tìm ta.

Hòa Thái Đầu tươi cười:

- Cám ơn Thắng ca. Học trưởng có điều gì cần chúng ta làm xin cứ dặn dò.

Dạ Hiểu Thắng ban đầu còn lo Hòa Thái Đầu tranh đoạt vị trí lãnh đạo nhóm với mình, nhưng chỉ qua vài câu nói, hắn cũng yên tâm phần nào. Nhưng hắn hiển nhiên cũng sẽ không làm khó Hòa Thái Đầu, người ta cũng là hồn đạo sư cấp 6, còn là chân truyền đệ tử của lão sư dẫn đội Phàm Vũ, chỉ cần Hòa Thái Đầu không ảnh hưởng địa vị lãnh đạo của hắn là mừng rồi.

- Dặn dò thì không dám, Thái Đầu huynh đệ không cần khách khí. Bay cả một ngày, hai huynh đệ các ngươi chắc cũng mệt, nhanh đi nghỉ ngơi đi.

Nói xong, Dạ Hiểu Thắng khoát tay, quay đầu bỏ đi.

Hòa Thái Đầu, Hoắc Vũ Hạo sư huynh đệ hai người nhìn nhau cười, đều tự trở về phòng nghỉ ngơi.

Học Viện Shrek và Học Viện Hoàng Gia Hồn Đạo Sư Nhật Nguyệt trao đổi học viên vào sáng hôm sau. Sáng sớm, các đệ tử cũng đã thu thập hành trang sẵn sàng, Ngôn Thiểu Triết và Phàm Vũ dắt họ tới trung tâm Phong Diệp Thành: quảng trường Phong Diệp.

Hoắc Vũ Hạo ngay lập tức thấy được người quen. Hai năm không gặp, huynh muội Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần đều trưởng thành rất nhiều. Tuổi đã mười bảy, so với người trưởng thành cũng không khác biệt lắm. Hai huynh muội đứng phía trước của đội ngũ học viên Học Viện Hoàng Gia Hồn Đạo Sư Nhật Nguyệt. Khiến Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc chính là, đường chủ Minh Đức Đường Kính Hồng Trần vậy mà tự mình dẫn người đến. Còn có vị lão sư lần trước dẫn dắt chiến đội tham gia Đại Tái: Mã lão sư, cũng chính là chủ tịch Minh Đức Đường, ông nội của Mã Như Long.

Học Viện Hoàng Gia Hồn Đạo Sư Nhật Nguyệt lần này quả thật là hạ quyết tâm, chẳng những huynh muội Tiếu Hồng Trần đến đây, mà trong mười đệ tử, Hoắc Vũ Hạo còn nhìn thấy ba người đội dự bị tham gia Đại Tái lần trước. Kính Hồng Trần có vẻ rất yên tâm.

Song phương gặp nhau ngay chính giữa quảng trường Phong Diệp, ánh mắt của huynh muội Tiếu Hồng Trần tìm kiếm một chút rồi dừng lại ở phía sau đội hình, chính là Hoắc Vũ Hạo. Khi Tiếu Hồng Trần nhìn thấy trên ngực Hoắc Vũ Hạo huy chương hồn đạo sư cấp 3, không khỏi bĩu môi, đồng thời quăng qua phía Hoắc Vũ Hạo một ánh mắt tràn ngập khiêu khích.

Trong trận đấu mấu chốt quan trọng nhất quyết định vị trí quán quân Đấu Hồn Đại Tái lần trước, hai huynh muội bại dưới tay Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông, đã khắc lại một nỗi canh cánh trong lòng họ. Xem ra lần đó thất bại không phải vì tu vi hay thực lực của họ yếu kém, mà do chưa biết hết về đối thủ, vả lại thương thể Tiếu Hồng Trần lúc đó cũng khá nặng.

Dù thua trận, nhưng trong mắt Tiếu Hồng Trần vẫn chưa đặt Hoắc Vũ Hạo vào đâu. Mục tiêu của hắn là Mã Tiểu Đào, Đái Thược Hành hai vị siêu cấp Hồn Đế.

Kính Hồng Trần miệng cười gian xảo nói với Ngôn Thiểu Triết:

- Xin chào, Ngôn viện trưởng. Thật không ngờ hôm nay Ngôn viện trưởng tự thân xuất mã. Xem ra quý học viện đối hoạt động trao đổi lần này rất xem trọng.

Ngôn Thiểu Triết là ai? Tư tâm đen tối của hắn so với Kính Hồng Trần lẽ nào lại kém? Trên mặt cũng nặn ra một nụ cười ấm áp:

- Hồng Trần Đường chủ, ngươi cũng chẳng phải tự mình đến đó sao?Lần trước Hồng Trần Đường chủ đến làm khác Học Viện Shrek chúng ta, bản thân ta vẫn không biết mà đón tiếp cho chu đáo, thật sự là thất lễ.

Đối với tên Kính Hồng Trần này, Ngôn Thiểu Triết có thể nói là tràn ngập hận ý. Tuy không có chứng cớ, nhưng Mã Tiểu Đào bỏ trốn, mười phần hết chín là do cái tên khốn này động tay động chân.

Cơ mặt Kính Hồng Trần rõ ràng run rẩy một chút, lần trước trải nghiệm ở Hải Thần Các thật sự khắc quá sâu trong trí nhớ của hắn. Một kiện hồn đạo khí cấp 9 đó nha! Cứ như thế mà phải dâng lên cho Học Viện Shrek. Hơn nữa mấy món định trang hồn đạo khí cấp 8,9 mà hắn dày công bố trí cũng bị Học Viện Shrek chôm mất. Có thể nói là tổn thất thảm trọng. Ngôn Thiểu Triết này rõ ràng là xát muối lên vết thương của ta mà.

- Nghe nói, Mục lão của quý học viện đã quy tiên ư? Ngôn viện trưởng, ngài cần phải nén bi thương a! Aida, ngày đó vừa gặp nhưng lại thành vĩnh biệt, thật sự là đáng tiếc. Ta đã từng gặp nhiều Phong Hào Đấu La, Mục lão quả thật là vị cường đại nhất và đáng tôn kính nhất a!

Ngôn Thiểu Triết cũng lạnh mặt, Mục lão qua đời với hắn là đả kích rất lớn, Kính Hồng Trần này rõ ràng là cáo mà không ra cáo, may mà hắn cũng ngụy trang không tệ, thản nhiên nói:

- Hồng Trần viện trưởng, chúng ta cũng không nói quá nhiều việc không liên quan. Nếu trước kia đã có ước định, thì bây giờ cũng nên hoàn thành ước định. Ta đại biểu hệ võ hồn Học Viện Shrek, hoan nghênh đệ tử của quý học viện đến học tập.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện