Tuyệt Thế Đường Môn

Bảy Đấu Bảy, Hỗn Độn Chiến! (Thượng,hạ)


trước sau

Đái Thược Hành liếc mắt nhìn Mã Tiểu Đào với vẻ nghi hoặc rồi trầm giọng nói:

- Trần Tử Phong, Từ Tam Thạch.

Trần Tử Phong và Từ Tam Thạch lập tức bước về phía Đái Thược Hành.

Mã Tiểu Đào lại nói tiếp sự lựa chọn của mình:

- Tây Tây, Bối Bối.

Hoắc Vũ Hạo vừa nghe nàng nói xong suýt chút nữa bật cười, Tây với Bối ghép lại chẳng phải là Tây Bối (đồ giả) sao?

(M2: mình cũng không hiểu chỗ này lắm, nhưng google bên web tiếng trung thì nó giải thích thế này:

Chữ Tây "西", cộng với chữ Bối "贝" thành chữ Cổ "贾", mà chữ Cổ đồng âm với chữ Giả "假", nên thường gọi cổ hàng hay tây bối hàng để chỉ hàng giả, hàng nhái. Còn trong tiểu thuyết hiện đại thì dùng để chỉ nữ cải nam trang hay trinh nữ.

Mình dịch lại của bên đó, thấy cũng tạm mà hông thấy mắc cười )

Cả Bối Bối đang đi đến cũng nghĩ đến điểm này nên vẻ mặt hắn có chút quái lạ, muốn cười nhưng cố kềm lại.

Đái Thược Hành nói:

- Lăng Lạc Thần, Diêu Hạo Hiên.

Hắn có thể chọn trước ba thành viên đội chính thức mà lần tới Mã Tiểu Đạo còn có thể chọn hai người nữa nên dĩ nhiên hắn phải chọn trước hai người quan trọng để chắc chắn rồi. Nhiều thêm một vị Hồn Vương thì càng tốt. Hơn nữa tất cả còn vốn là đệ tử nội viện nữa.

Lại đến lượt Mã Tiểu Đào chọn nhưng lúc này nàng lại chọn hai thành viên đội dự bị:

- Hòa Thái đầu, Vương Đông.

Lúc này hai bên đã chọn xong rồi, đội dự bị chỉ còn Giang Nam Nam và Tiêu Tiêu, hai người dĩ nhiên thuộc đội Đái Thược Hành rồi, còn Mã Tiểu Đào nãy giờ đã chọn sáu người Công Dương Mặc, Hoắc Vũ Hạo, Tây Tây, Bối Bối, Hòa Thái Đầu và Vương Đông, thêm nàng nữa là đủ bảy người.

Bên đội Đái Thược Hành là Trần Tử Phong, Lăng Lạc Thần, Diêu Hạo Hiên, Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam và Tiêu Tiêu.

Cả hai đội vẫn giữ số lượng bảy người như cũ nhưng thành viên đã hoàn toàn bị tách ra.

Không thể nghi ngờ trận đấu này chủ yếu là màn luận bàn của Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành, nhưng đồng thời cũng là một khảo nghiệm về năng lực chọn người của mỗi đội trưởng. Chiến đấu theo tổ đội, tổ hợp những người khác nhau sẽ phát huy ra sức chiến đấu khác nhau.

Huyền lão cầm bình rượu uống một hơi rồi cười to nói:

- Tốt lắm, các ngươi đã chọn xong thì ta cho các ngươi mười phút thảo luận chiến thuật, sau mười phút thì trận đấu bắt đầu. Người nào thua thì phải hét lớn một câu "Ta là heo".

Quả nhiên là một hình phạt kỳ lạ, Vương Đông nghe xong nhịn không được mà bật cười.

Bảy người của hai đội từ từ di chuyển về hai phía của Sát Hạch Khu.

Công Dương Mặc nhỏ giọng nói với Mã Tiểu Đào.

- Tiểu Đào, sao ngươi không chọn hệ Khống Chế nào hết? Không phải ta nói với ngươi Tây Tây không được rồi sao? Ngươi cũng biết chiến đấu theo đội mà không có hệ Khống Chế thì thiệt hại nhiều lắm. Bình thường luyện tập ngươi cũng biết bộ đôi khống chế Lăng Lạc Thần và Diêu Hạo Hiên hợp lực lại thì khủng bố đến mức nào còn gì. Mặc dù ta cũng miễn cưỡng có chút tác dụng trong hệ Khống Chế nhưng làm sao so được với hồn sư thuần Khống Chế được?

Mã Tiểu Đào trừng mắt nhìn hắn một cái nói:

- Ta làm gì không cần ngươi dạy. Lát nữa trận đấu bắt đầu ngươi cứ phát huy tối đa năng lực phụ trợ của mình là được. Ta lo tên Đái Thược Hành, nhưng ta không thể nào trong thời gian ngắn giải quyết hắn được, chỉ có thể cố hết sức giúp đỡ ngươi và mọi người thôi. Tây Tây, Trần Tử Phong ta giao cho ngươi.

Tây Tây nhíu mày:

- Sao không để ta lo Lăng Lạc Thần?

Mã Tiểu Đào lắc đầu nói:

- Bên cạnh Lăng Lạc Thần còn có Diêu Hạo Hiên, ngươi sẽ chịu thiệt thòi lớn. Năng lực của Diêu Hạo Hiên còn khắc chế ngươi nữa. Yên tâm, ta có tính toán rồi. Bối Bối, lát nữa ngươi cùng tiến lên với Tây Tây, năng lực của hai ngươi đều là lôi điện sẽ có thể hỗ trợ cho nhau. Hai ngươi phải dùng tốc độ nhanh nhất xử lý Trần Tử Phong sau đó còn quay lại trợ giúp người khác nữa. Bởi vì chúng ta mới phối hợp lần đầu nên tốt nhất hạn chế một chút, chiến đấu cá nhân vẫn hơn. Thái Đầu, ta biết ngươi là thiên tài của hệ Hồn Đạo, vậy thì không cần khách sáo với bọn họ, cứ toàn lực oanh kích khắp nơi cho ta.

- Dạ.

Hòa Thái Đầu đáp.

Lúc này ánh mắt của Mã Tiểu Đào mới dừng lại trên người Hoắc Vũ Hạo, vẻ mặt nàng có chút cổ quái, nàng cười nhẹ nói:

- Tiểu Vũ Hạo, tỷ tỷ chọn đệ không phải vì quan hệ cá nhân của chúng ta, Huyền lão chỉ cho tỷ chọn hai thành viên trong đội chính thức nên trận chiến này mấu chốt thắng lợi là đệ. Đệ phải xuất toàn lực cho tỷ. Tỷ cho đệ và Vương Đông tự do tác chiến. Để tỷ xem hai đệ có thể làm được những gì. Hơn nữa, khống chế cả đội cũng là nhiệm vụ của đệ. Chưa thể khống chế đối thủ thì vẫn phải khống chế được người nhà, đệ làm được không?

Nhìn thấy ánh mắt Mã Tiểu Đào có chút trêu chọc, Hoắc Vũ Hạo không khỏi xấu hổ mà trốn tránh, hắn chỉ đành gật đầu nói:

- Đệ sẽ cố hết sức.

Mã Tiểu Đào hừ một tiếng nói:

- Không chỉ cố hết sức mà phải nhất định thắng. Nếu để bà đây phải nói cái câu kia thì đệ liệu hồn.

Nói xong nàng liền đứng thẳng dậy, bộ ngực vĩ đại suýt chút chạm vào Hoắc Vũ Hạo, nàng quay người nhìn về phía đối thủ bừng bừng khí thế nói:

- Ta trở về lãnh đạo đội ngũ, tên Đái Thược Hành ấy có vẻ không phục. Thế thì hôm nay bà đây đánh cho hắn phục mới thôi.

- Tiểu Đào tỷ, đệ có một thắc mắc.

Vương Đông đột nhiên mở miệng nói:

Mã Tiểu Đào liếc mắt nhìn hắn nói:

- Thắc mắc gì?

Vương Đông nói:

- Đệ nghe nói trong Sử Lai Khắc Thất Quái phải có một đệ tử hệ Hồn Đạo mà? Sao trong đội các tỷ không có?

Mã Tiểu Đào thản nhiên nói:

- Dĩ nhiên là có, nhưng sau khi ta trở về hắn đã bị loại bỏ rồi. Trong đội ta người nào khác không xứng ta không biết chứ riêng Hồn Đạo Sư là chắc chắn rồi.

Nghe nàng nói câu này cả Hoắc Vũ Hạo lẫn Hòa Thái Đầu đều nhíu mày, mặc dù Mã Tiểu Đào không cố ý nhằm vào hệ Hồn Đạo nhưng từ lời của nàng đã dễ dàng nhận ra địa vị của hệ Hồn Đạo trong nội viện chả đáng nhắc đến.

Mười phút nhanh chóng trôi qua, bên phía Đái Thược Hành rõ ràng cũng đã an bài xong rồi, khoảng cách của đôi bên tương đối xa.

Mã Tiểu Đào là người xông lên đầu tiên, nàng điểm mũi chân xuống đất một cái, cả người theo đà lao về phía trước như tên bắn, đôi cánh màu đỏ sau lưng lặng yên xuất hiện, tròng mắt của nàng cũng theo đó mà sáng rực lên.

Ngọn lửa màu đỏ phụt sáng tóa khắp toàn trường.

Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đều đã từng chứng kiến khi nàng toàn lực tấn công sẽ như thế nào, nên vừa nhìn thấy ngọn lửa Tà Hỏa Phượng Hoàng, cả hai đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Bọn họ không ngờ lại có thể kề vai chiến đấu với Mã Tiểu Đào nhanh như vậy.

Bất quá đối thủ lần này của nàng là đội của Đái Thược Hành chứ không phải những kẻ đã chặn giết Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông nên nàng vẫn duy trì tốc độ dẫn đầu đội ngũ của mình.

Ngay lúc Mã Tiểu Đào bắt đầu, Tây Tây cũng chuyển động, tốc độ của nàng hơn xa so với sự tưởng tượng của mấy người ngoại viện, thậm chí còn muốn nhanh hơn Mã Tiểu đào nữa, gần như lóe sáng một cái đã đến sau lưng Mã Tiểu Đào rồi. Lúc này cả người nàng gần như dung nhập vào bên trong ngọn lửa của Mã Tiểu Đào, ngay lúc nàng biến mất, ngọn lửa Phượng Hoàng đang cháy mãnh liệt dường như nguội lạnh xuống vài phần.

Sau đó, hai đôi cánh cực kỳ mỹ lệ cùng xuất hiện trên bầu trời, một trong số đó là đôi cánh vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp của Vương Đông. Đôi cánh trên lưng Vương Đông vẫn diễm lệ như thế nhưng hắn không lập tức bay lên mà nắm lấy tay Hoắc Vũ Hạo mà vọt về phía trước, nhờ đôi cánh của hắn phụ trợ nên tốc độ của hai ngươi cũng không tính là chậm.

Còn đôi cánh còn lại, cũng xinh đẹp, cũng diễm lệ không kém Quang Minh Nữ Thần Điệp một chút nào. Đó là một đôi cánh với những lông chim thật lo, cả đôi cánh mang một màu sắc rực rỡ của cầu vòng bảy sắc, biến đổi theo thứ tự từ đỏ phía trong đến màu tím ở phía ngoài, bên cạnh màu tím còn có một màu sắc đặc biệt vô cùng trong suốt nữa. Khi người đó bay lên giống hệt như bầu trời vừa xuất hiện một cầu vồng vậy.

Chủ nhân đôi cánh ấy chính là Công Dương Mặc. Mà lúc này, mái tóc dài của hắn cũng đã biến đổi thành bảy màu đỏ vàng cam lục lam chàm tím y hệt với màu của đôi cánh hắn vậy, đôi cánh cộng với mái tóc và làn da trắng muốn, nhìn hắn y hệt một con quái điểu cầu vòng thật lớn, có điều điểm khác biệt chính là đôi chân có phần tráng kiện của hắn, ở cổ chân mơ hồ có một chút vẩy nữa.

Đây là vũ hồn gì? Các đệ tử ngoại viện đã học qua không ít loại vũ hồn, nhưng vũ hồn như của Công Dương Mặc bọn họ còn chưa từng nghe nói nữa. Độ hiếm của nó chắc hẳn có thể so được với vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp.

Tốc độ của Hòa Thái Đầu không nhanh nhưng đừng quên hắn là một Hồn Đạo Sư cấp Hồn, sau lưng hắn đột nhiên lóe lên ánh sáng rực rỡ, Hồn Đạo Thôi Tiến Khí đã được khởi động, hơn nữa hắn còn kéo theo Bối Bối, giuớ Bối Bối nhanh chóng đuổi theo sau Mã Tiểu Đào.

Lúc này đội hình của bảy người bọn họ là: bốn người Mã Tiểu Đào, Tây Tây, Bối Bối và Hòa Thái Đầu dẫn đầu, sau cùng là Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông, còn Công Dương Mặc thì bay trên không trung.

Bên phía bảy người Đái Thược Hành cũng đã nhanh chóng bày ra trận hình. Đái Thược Hành dẫn đầu phóng xuất ra vũ hồn Bạch Hổ, đôi mắt song đồng tràn ngập chiến ý.

Trần Tử Phong phía bên trái hắn, bên phải là Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam thì ở phía sau. Tiếp đến là ba Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế - Lăng Lạc Thần, Diêu Hạo Hiên, Tiêu Tiêu. Cả ba cũng đã phóng xuất ra vũ hồn của mình.

Trận hình của bảy người bọn họ là 3 - 1 - 3.

Bảy đấu bảy, trận hỗn chiến đầu tiên giữa các thành viên của hai đội Sử Lai Khắc Thất Quái sắp sửa diễn ra.

Nhưng lúc này, nổi bật nhất trong mắt mọi người không phải là hai vị Hồn Đế phía trước mà là Hoắc Vũ Hạo chỉ có hai Hồn Hoàn. Đơn giản thôi, vì hai Hồn Hoàn màu trắng của hắn hết sức nổi bật a!

Công Dương Mặc đang bay trên bầu trời vừa trông thấy hai Hồn Hoàn màu trắng của Hoắc Vũ Hạo suýt tí nữa ngã oạch xuống đất. Hắn thật sự rất rất rất muốn hỏi một câu đệ tử học viện Sử Lai Khắc có người có thể phụ thêm cho mình đến hai Hồn Hoàn màu trắng sao? Hơn nữa người này còn là đệ tử hạch tâm, một thành viên của đội Sử Lai Khắc Thất Quái dự bị? Mà dáng vẻ Mã Tiểu Đào dường như rất là coi trọng hắn???

Ngay khi những Hồn Hoàn huyễn lệ màu vàng, màu tím thậm chí màu đen của những người xung quanh được phóng thích ra thì đôi Hồn Hoàn màu trắng của Hoắc Vũ Hạo hiển nhiên lại càng nổi bật.

Sát Hạch Khu của học viện Sử Lai Khắc có diện tích rất lớn, mặc dù tốc độ của hai bên đều rất nhanh nhưng muốn đến gần nhau cũng là cả một quá trình. Mắt thấy khoảng cách hai bên chỉ còn không đến một trăm mét thì Hồn Hoàn thứ nhất của Hoắc Vũ Hạo bắt đầu sáng lên.

Vầng sáng màu trắng này không quá lớn nhưng nó xuất hiện liền rất dễ thu hút sự chút ý của mọi người, nhưng chỉ trong tích tắc nó khuếch tán ra ngoài, ngay cả sáu người Mã Tiểu Đào cũng cảm thấy kinh ngạc khi tiếp xúc với nó.

Cái cảm giác bỗng nhưng có thêm một cái đầu giúp đỡ mình tính toán và tìm kiếm thật sự rất kỳ diệu. Mình hoàn toàn không cần quan sát cũng biết rõ trước sau trái phải đang xảy ra những chuyện gì. Những hình ảnh vô cùng chân thực không ngừng xuất hiện trong đầu khiến bọn họ nắm được tình hình và tự tin hơn rất nhiều. Tuy lúc này đối thủ của bọn họ chưa tiến vào bên trong phạm vi dò xét nhưng một Hồn Kỹ có tác dụng dò xét cực lớn này xuất hiện cũng đủ khiến những vị Thất Quái chính thức chưa rõ năng lực của Hoắc Vũ Hạo chấn động.

Vì sao Mã Tiểu Đào lại chọn Hoắc Vũ Hạo? Thật ra nàng cũng không biết rõ hoàn toàn năng lực của Hoắc Vũ Hạo, nhưng Vũ Hồn Cực Hạn của Hoắc Vũ Hạo đã khắc sâu ấn tượng trong lòng nàng a!

Nếu so sánh tu vi, dù nói nàng và Hoắc Vũ Hạo một người trên trời một người dưới đất cũng không ngoa. Vậy mà chỉ cần một ngày một đêm, Hoắc Vũ Hạo dựa vào năng lượng bản năng bé nhỏ ấy mà giúp Mã Tiểu Đào áp chế hoàn toàn Tà Hỏa trong cơ thể. Sau lần đó đến nay, Mã Tiểu Đào không còn bị cảm giác khô nóng từ Tà Hỏa nữa, mặc dù nàng vẫn chỉ mới chữa được phần ngọn như lúc trước nhưng Mã Tiểu Đào có thể chắc chắn trong một tháng mình có thể thoải mái tu luyện và chiến đấu mà không sợ bị nó phát tác hành hạ.

Hơn nữa, hôm đó nàng còn tận mắt thấy Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông chạy trốn thành công khỏi cuộc truy sát của một Hồn Đế và năm Hồn Vương. Cho nên có thể thấy hai đứa nhỏ kia tuyệt đối không phải hai hồn sư có hai Hồn Hoàn và ba Hồn Hoàn bình thường. Mà đích thân Huyền lão còn xét duyệt cho bọn chúng và Tiêu Tiêu vào đội Sử Lai Khắc Thất Quái dự bị, vậy thì còn gì để mà nghi ngờ về thiên phú của chúng nữa?

Bởi vậy người đầu tiên Mã Tiểu Đào chọn trong đội dự bị không phải Bối Bối hoặc Từ Tam Thạch, nàng cũng hi vọng có thể thấy được bất ngờ từ Hoắc Vũ Hạo.

Sự thật đã chứng minh nàng đúng, Hoắc Vũ Hạo đã mang đến bất ngờ đầu tiên cho nàng, Tây Tây và Công Dương Mặc. Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng vừa xuất hiện liền có khả năng vừa khống chế lẫn phụ trợ. Hơn nữa còn giúp bọn họ chủ động trong việc tìm kiếm mục tiêu nữa.

Công Dương Mặc đang bay giữa không trung với vẻ mặt sự vui mừng và sợ hãi cũng bắt đầu triển khai năng lực của mình. Hắn không thể thua kém đàn em của mình được.

Ánh sáng cầu vồng trên không trung nhấp nháy không ngừng. Hai cái Hồn Hoàn trăm năm trên người Công Dương Mặc đồng thời sáng lên. Sau đó từ hai cánh của hắn bay ra một luồng sáng màu đỏ và màu cam, sau đó vô thanh vô tức mở rộng ra bên ngoài, bao phủ xuống tất cả đồng đội ở bên dưới.

Cũng tích tắc sau lúc ấy, một màn kỳ dị đã xuất hiện, trên đỉnh đầu của sáu người Mã Tiểu Đào đều lần lượt xuất hiện hai vòng ánh sáng màu đỏ và màu cam, mà bản thân bọn họ cũng cảm nhận được sự cường đại của phần phụ trợ đó.

Đầu tiên là sức mạnh tăng lên một mức độ lớn. Trong chiến đấu dĩ nhiên hồn lực là quan trọng nhất nhưng tác dụng của sức mạnh cơ thể cũng không kém. Sau khi vòng ánh sáng màu đỏ xuất hiện, mọi người liền cảm thấy như mình vừa được uống thuốc tăng lực, sức mạnh tăng lên cả 50%. Tốc độ dĩ nhiên cũng tăng vọt.

Mà quầng sáng màu cam lại càng thần kỳ hơn, khi quầng sáng này vừa tiếp xúc đến cơ thể mọi người thì ai cũng cảm thấy dao động của các nguyên tố trong không khí tăng lên rõ rệt, sau đó các nguyên tố ào ào tràn vào cơ thể bọn họ một cách khủng khiếp. Đây không ngờ lại là một kỹ năng phụ trợ khôi phục hồn lực.

Có những kỹ năng này trợ giúp thì thực lực của cả đội sẽ tăng lên rất nhiều, đây cũng là tác dụng quan trọng nhất của Khí Hồn Sư hệ Phụ Trợ trong chiến đấu.

Chỉ riêng chuyện Công Dương Mặc có thể trở thành thành viên chính thức của Sử Lai Khắc Thất Quái đã chứng nhận thực lực của hắn tuyệt đối không kém rồi. Sở dĩ trong đội hắn xếp cuối cùng không phải vì tu vi của hắn thấp hoặc vũ hồn yếu kém mà vì hắn là Khí Hồn Sư hệ Phụ Trợ cho nên sức chiến đấu của bản thân hắn không mạnh như người khác. Mà ở những đội ngũ khác cũng thế, bất cứ người nào sở trường về phụ trợ cũng đều xếp cuối cùng.

Mà trong đội nếu xét riêng về mặt tu vi, hắn chỉ kém mỗi Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành.

Mấy người Hoắc Vũ Hạo cũng không biết Mã Tiểu Đào từng một lần vì Tà Hỏa quấy nhiễu mà phải rời khỏi vị trí thành viên chính thức. Khi đó, trong đội Sử Lai Khắc Thất Quái, đội trưởng là Đái Thược Hành còn đội phó chính là Công Dương Mặc xếp cuối cùng trong nhóm kia.

Vũ Hồn của Công Dương Mặc là Thải Hồng Long. Thải Hồng Long là một hồn thú thật sự tồn tại, chẳng qua số lượng quá ít mà thôi, nó so với Quang Minh Nữ Thần Điệp của Vương Đông cũng không kém bao nhiêu.

Thực lực của Long tộc đều rất cường đại, Thải Hồng Long cũng không ngoại hệ. Có điều Thải Hồng Long không hề nổi tiếng trong Long tộc vì bình thường mỗi khi Thải Hồng Long xuất hiện đều chỉ có thể đi theo bên cạnh người mạnh nhất của Long tộc, trở thành người bầu bạn của Long Vương.

Cũng có thể xem Thải Hồng Long là bạn lữ của Long Vương, sở dĩ địa vị của nó không thể lay động cũng vì năng lực phụ trợ khủng bố của nó.

Trong Long tộc, gần như loài nào cũng có sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ nhưng chỉ có Thải Hồng Long là ngoại lệ, nó không có thân thể cường tráng, sức chiến đấu cũng không cao, hồn kỹ bổn mạng cũng chả có. Nhưng chỉ có nó mới có được năng lực pháp thuật mạnh mẽ, bởi vậy, Thải Hồng Long còn được gọi là Pháp Long.

Mặc dù Công Dương Mặc là Khí Hồn Sư hệ Phụ Trợ nhưng thật sự xét về vũ hồn, vũ hồn của hắn đúng là một Thú Vũ Hồn.

Xét trong tất cả những vũ hồn có tác dụng phụ trợ, Khí Vũ Hồn cường đại nhất chính là Thất Bảo Lưu Ly Tháp của Ninh Thiên. Mà Thất Bảo Lưu Ly Tháp tiến hóa thành Cửu Bảo Lưu Ly Tháp thì năng lực phụ trợ của nó khiến cả một Phong Hào Đấu La cũng cảm thấy sợ hãi.

Mà vũ hồn Thải Hồng Long của Công Dương Mạch cũng là một trong những Thú Vũ Hồn có khả năng phụ trợ cực mạnh, mạnh đến nỗi có thể so sánh được với Thất Bảo Lưu Ly Tháp. Nhưng nó và Thất Bảo Lưu Ly tháp đều có điểm hạn chế giống nhau chính là sau khi đạt được bảy Hồn Hoàn, muốn tăng cấp cũng rất khó khăn.

Ngoài ra, cả hai vũ hồn phụ trợ cường đại này đều có nhiều ưu điểm giống nhau cho nên đánh giá tổng hợp khó mà phân cấp bậc được. Bởi vậy với tu vi Hồn Vương đỉnh của Công Dương Mặc, người đầu tiên Mã Tiểu Đào chọn dĩ nhiên phải là hắn, cũng chỉ cần có Công Dương Mặc thì thực lực tổng thể của cả đội sẽ tăng vọt lên 30%. Như thế đã có thể bù đắp được sự chênh lệch của số lượng đội viên đội chính thức rồi.

Ngay khi Hoắc Vũ Hạo và Công Dương Mặc phát ra hồn kỹ khống chế và phụ trợ của mình thì bảy người Đái Thược Hành cũng bắt đầu phóng xuất Hồn Kỹ của mình.

Một tiếng động kinh hồn vang lên, người phát ra tiếng động này chính là Diêu Hạo Hiên, người hoàn toàn không chút nổi bật trong Thất Quái. Thân hình ốm yếu của hắn đột nhiên tăng tốc vọt về trước, chân phải giơ lên đạp mạnh xuống mặt đất một
cái.

Rầm.

Lại một tiếng động nữa vang lên khiến cả khu vực sát hạch rung lên từng cơn, có cảm giác như ở đây có một con rồng vừa chuyển mình vậy. Thật khó tưởng tượng Diêu Hạo Hiên ốm yếu như kia lại có sức mạnh khủng bố đến vậy.

Ngay sau đó, cả người hắn mượn lực bay vọt lên không trung, sau đó hắn liền trông thấy một màn mà trước nay chưa từng thấy ở bất cứ hồn sư nào.

Trên không trung vang lên từng tiếng vải bị xé rách, bộ đồng phục nháy mắt biến thành từng mảnh nhỏ, Diêu Hạo Hiên có lẽ đoán trước được tình huống này nên bên trong có mặt một bộ quần áo co dãn màu vàng nhạt.

Trước đây mặc dù Hoắc Vũ Hạo đã từng thấy không ít hồn sư có Thú Vũ Hồn sau khi phóng thích ra vũ hồn thì cơ thể sẽ có chút ít biến hóa, ví dụ như Mã Tiểu Đào hoặc Đái Thược Hành. Hơn nữa, người có biến hóa nhiều nhất hắn từng gặp cũng chỉ là cơ thể hóa lớn gấp đôi thôi, nhưng những biến hóa của Diêu Hạo Hiên trước mặt hắn đã hoàn toàn phá vỡ những hiểu biết của hắn rồi.

Trên không trung, tứ chi của Diêu Hạo Hiên điên cuồng nở ra, tích tắc sau hắn đã trở thành một người đàn ông vô cùng vạm vỡ. Bất cứ chỗ nào trên cơ thể cũng nở ra, làn da cũng hóa thành chất sừng khiến cả người hắn nổi bật một màu xám đậm, đôi mắt cũng hóa thành màu xanh lá âm u.

Khi hắn tiếp đất mới có thể thấy rõ cơ thể đã biến hóa của hắn, ban đầu vốn Lăng Lạc Thần cũng cao hơn hắn thế mà lúc này cơ thể hắn đã cao hơn bốn thước. Đúng, chính là hơn bốn thước, chiều cao này vốn con người không thể đạt đến a.

Càng khủng bố hơn là vai hắn rộng gần ba thước, sau khi rơi xuống đất nhìn hắn y hệt như một tòa thành lũy thu nhỏ. Đồng thời năm cái Hồn Hoàn, hai vàng, hai tím, một đen nhanh chóng xuất hiện.

Hai nắm tay như hai cái búa lớn của hắn liên tục đấp vào bộ ngực của mình, hai Hồn Hoàn màu vàng cũng đồng thời sáng lên.

Kình, kình, kình, kình, kình, kình...

Từng tiếng từng tiếng động lớn vang lên, quầng sáng màu vàng trên người Diêu Hạo Hiên cũng nhanh chóng mở rộng, mỗi đội viên bên đội kia lập tức được một quầng sáng màu vàng bao phủ, hơi thở lập tức trở nên sắc bén. Mà bên phía Hoắc Vũ Hạo sau khi nghe từng tiếng động đó đột nhiên cảm thấy đầu óc có chút choáng váng.

Một Hồn Sư hệ Phụ Trợ và Khống Chế thật giỏi!!! Không biết rốt cuộc vũ hồn của hắn là gì đây?

Sau Công Dương Mặc lại thêm một người có vũ hồn mà Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn không biết.

Trong trận chiến theo đội thế này, những người ra tay trước lúc nào cũng là Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế, bởi vì không chỉ có thể kiểm soát đối phương mà đôi khi còn có thể đạt đến trình độ khống chế song phương. Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế trên chiến trường luôn nổi tiếng với khả năng chỉ huy và kiểm soát.

Bởi vậy, bên phía Đái Thược Hành, người xuất thủ đầu tiên không chỉ Diêu Hạo Hiên, còn có hai vị hệ Khống Chế khác nữa - Lăng Lạc Thần, Tiêu Tiêu.

Tiêu Tiêu tự biết bản thân mình tu vi thấp nhất nên sẽ không trợ giúp được bao nhiêu, Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu vừa xuất hiện liền vang lên một tiếng tiêu khiến Mã Tiểu Đào dẫn đầu đoàn người lập tức bị ảnh hưởng mà tốc độ giảm xuống.

So với Tiêu Tiêu dĩ nhiên Lăng Lạc Thần mạnh hơn rất nhiều, sau khi vũ hồn của nàng xuất hiện thì năm Hồn Hoàn từ từ hiện ra, cả người nàng được một mảng băng mỏng bao phủ. Mảng băng này vừa xuất hiện thì Hồn Hoàn thứ hai trên người nàng cũng sáng lên tạo thành một bộ áo giáp màu lam nhạt, bộ áo giáp này dưới hào quang của hồn lực mà khúc xạ sáng rực.

Hồn Hoàn thứ nhất của nàng sáng lên ngay sau đó, Lăng Lạc Thần từ từ nâng tay phải của mình lên, một thanh pháp trượng được ngưng kết từ băng tuyết lặng yên xuất hiện trong tay nàng.

Hai Hồn Kỹ đầu tiên của nàng ấy vậy mà không chút liên quan gì đến hệ khống chế, một cái là tạo thành Pháp Trượng, một cái là Băng Giáp Hộ Thể. Nhìn qua hai kỹ năng này có vẻ là không hữu dụng lắm.

Nhưng rất nhanh sau đó Lăng Lạc Thần đã bộc lộ ra sự cường đại của mình, nàng đưa thẳng Pháp Trượng lên cao, lập tức trên bầu trời xuất hiện một đám mây màu xanh lam, từng dòng khí màu xanh lam này không ngừng quét thẳng vào đối thủ phía trước, mà lúc này nàng cũng chưa dùng đến hồn kỹ nào nữa.

Đúng vậy, vũ hồn của nàng chính là Băng, là một vũ hồn nguyên tố hiếm thấy, mà năng lực của nàng chính là khống chế băng.

Mã Tiểu Đào đang dẫn đầu lại một lần nữa đứng mũi chịu sào bị dòng khí lạnh này dội thẳng vào. Ngay khi bên phía Đái Thược Hành nghĩ là Mã Tiểu Đào sẽ dùng ngọn lửa Phượng Hoàng xua tan nó thì Mã Tiểu Đào đột nhiên dừng bước.

Với tu vi của nàng dĩ nhiên luồng khí băng giá do Lăng Lạc Thần khống chế sẽ không làm gì được nàng nhưng còn một chuyện quan trọng khác là Băng khắc Hỏa. Nếu ngọn lửa Phượng Hoàng của Mã Tiểu Đào tiếp xúc với luồng khí băng kia sẽ bị suy yếu không ít, hơn nữa lượng linh lực tiêu hao cũng sẽ tăng lên rất nhiều.

Nhưng không ngờ Mã Tiểu Đào bình thường tính tình nóng nãy vậy mà ngay phút này lại không hấp tấp làm càng mà lại dừng bước đợi đồng đội ở phía sau đuổi đến.

- Hoắc Vũ Hạo, ngươi phóng thích hơi thở của vũ hồn thuộc tính băng ra đi. Áp chế nó.

Mã Tiểu Đào quát khẽ một tiếng. Lúc này hai người Đái Thược Hành và Trần Tử Phong đã tiến vào phạm vi năm mươi thước dò xét của Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng nên trạng thái và tốc độ vận chuyển hồn lực của bọn họ đều được phân tích và truyền kết quả về từng người trong đội Hoắc Vũ Hạo, thông qua Tinh Thần Tham Trắc không ai có thể ẩn trốn được.

Thật sự Hoắc Vũ Hạo vẫn có chút khẩn trương, dù sao đối thủ của bọn họ có đến bốn học trưởng nội viện. Thế mà tự dưng Mã Tiểu Đào lại gọi tên hắn nên làm hắn không kịp suy nghĩ kĩ mà có chút hiểu lầm.

Áp chế? Áp chế thế nào? Ta chỉ là một Đại Hồn Sư mà áp chế được một Hồn Vương sao? Chuyện này làm sao có thể?

Về phương diện chiến đấu thực tế, kinh nghiệm của Mã Tiểu Đào phong phú hơn hắn nhiều, ý của Mã Tiểu Đào là bảo hắn phóng xuất ra Vũ Hồn Cực Hạn vì nó có cùng thuộc tính băng, dù vũ hồn nguyên tố băng của Lăng Lạc Thần có mạnh đến mức nào cũng không thể so được với Vũ Hồn Cực Hạn. Chỉ cần Hoắc Vũ Hạo phóng xuất ra vũ hồn thuộc tính băng cực hạn thì sẽ lập tức ngăn cản được mọi kỹ năng của Lăng Lạc Thần thôi. Nếu không cứ để dòng khí lạnh giá này thổi đến hoài tốc độ và năng lực của mọi người sẽ nhanh chóng bị giảm xuống.

Nhưng vì hồi hộp quá mà Hoắc Vũ Hạo không hiểu được Mã Tiểu Đào chỉ đơn giản bảo hắn phóng xuất vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt và khuếch tán khí tức của nó ra bên ngoài, hắn cứ suy nghĩ vấn đề theo cách phức tạp nên lại luống cuống không biết nên làm sao.

Tiểu Đào học tỷ làm sao lại giao cho mình nhiệm vụ khó khăn đến thế? Làm sao bây giờ?

Không lẽ mình phải chịu tiếng hèn nhát? Không thể như thế được? Đột nhiên lúc này trong đầu Hoắc Vũ Hạo lại nhớ đến dòng chữ Mã Tiểu Đào viết lại cho hắn vào dạo trước, nhất thời lòng háo thắng của hắn lại nổi lên, hai mắt hắn lóe ra ánh sáng ánh kim, Hồn Hoàn thứ hai của vũ hồn Linh Mâu cũng theo đó mà sáng lên.

Lúc này vì Mã Tiểu Đào đã dừng lại nên những người khác cũng dừng theo, bọn họ cũng nghe thấy mệnh lệnh của Mã Tiểu Đào nói với Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo tiến lên một bước, lúc này hắn đã là người đứng sau cùng trong nhóm nhưng ngay sau đó, một tiếng rít thật lớn vang lên từ miệng của Hoắc Vũ Hạo, cơ thể hắn đột nhiên biến mất.

Đám người Đái Thược Hành và Trần Tử Phong thấy Mã Tiểu Đào đột nhiên dừng lại cũng giảm tộc độ xuống, bọn họ dĩ nhiên phải hiểu rõ đối phương muốn làm gì mới có thể ứng biến mà chiến thắng được, nên vừa thấy đối phương có biểu hiện kỳ lạ liền dừng lại quan sát.

Sau đó bọn họ trông thấy Hoắc Vũ Hạo ở phía đối diện đột nhiên bước ra, cơ thể hắn hòa trong tiếng gió rít kì lạ mà biến mất. Ngay sau đó ánh sáng trong cơ thể hắn cũng ảm đạm xuống một cách khó hiểu.

Lúc này luồng khí lạnh kia đã chính thức phủ xuống bảy người Hoắc Vũ Hạo nhưng trừ hắn ra, sáu ngươi kia liền cảm thấy cả người lạnh cóng, nhiệt độ xung quanh liên tục hạ xuống.

Mã Tiểu Đào ngẩn ngơ nhìn chuyện vừa xảy ra, thật lòng nàng rất muốn mắng cái tên Hoắc Vũ Hạo ngốc nghếch này nhưng đột nhiên cảnh vật trước mắt lại thay đổi.

Một bóng hình có chút kỳ dị xuất hiện ở chỗ mà Hoắc Vũ Hạo vừa biến mất, cũng trong tích tắc đó, bầu không khí đột nhiên như cô đọng lại. Một hơi thở hoang dã đầy kiêu ngạo và ngang tàng lặng yên xuất hiện.

Huyền lão đang lơ lững giữa không trung vừa hớp một ngụm rượu vừa cúi đầu xuống bỗng nhiên "phụt" một tiếng, ngụm rượu trong miệng lão chưa kịp nuốt xuống đã bị phun ra ngoài, lão vô cùng kinh hoảng mở to mắt nhìn, trông cứ như hai tròng mắt sắp rơi ra ngoài rồi. Ngay sau đó, lão ho khan một trận, e hèm, đúng là lão vừa giật mình mà bị sặc rượu.

Vâng, Hoắc Vũ Hạo biến mất nhưng ngay sau đó lại xuất hiện một bóng hình khiến mỗi người ở đây vừa trông thấy là cảm thấy sợ hãi tự đáy lòng.

Thân thể của nó ngay trước có bốn tầng chồng, mỗi một tầng chiều dài đều so với nửa thước hơi nhiều một ít, đầu liền sinh trưởng ở đoạn trước nhất cái kia một tầng thượng, Ngân Bạch Sắc khẩu khí lóe ra lên sâu kín hàn quang. Này bốn tầng chồng nửa trước trên người, bao trùm lấy một loại Hoắc Vũ Hạo ở Sử Lai Khắc học viện học tập khi chưa bao giờ học được trôi qua đặc thù vảy. Không, chuẩn xác mà nói hẳn là gồ lên. . .

Phía trước cơ thể nó là một dãy các lớp giáp xếp chồng lên nhau, mỗi lớp đều lớn dần từ trên xuống dưới, ở phần đầu còn ẩn ẩn một dòng khí màu trắng bạc đầy lạnh lẽo. Tầng giáp này trông hết sức kỳ dạ, dường như nó được tạo thành từ một loại vảy vô cùng hiếm thấy.

Còn kia, bề mặt tầng giáp có một cái gì đó có hình lục giác, lóe ra ánh sáng rực rỡ, trông hệt như một viên kim cương đang từ từ nhô lên vậy. Trên thân nó, ngay cạnh tầng giáp kia là sáu cái chân thon dài đầy mạnh mẽ. Nó đứng trên lớp tuyết trắng xóa càng sáng chói hơn bao giờ hết, giống như nó mới thật sự là mặt trời, là nguồn sáng soi rọi vạn vật.

Hai chân trước của nó dài chừng một mét, nhô thẳng ra như muốn bao trùm lấy vật thể sáu cánh giống như viên kim cương kia, có điều, cả nó lẫn cái kẹp hay xúc tu, đều phát ra ánh sáng bạc rực rỡ chói lóa.

Nhưng trong tất cả những thứ đó, nổi bật nhất chính là đôi mắt vô cùng kỳ dị. Và hai tròng mắt ấy trông như hai khối hình lục giác với màu vàng của lòng đỏ trứng gà. Ánh sáng màu vàng tỏa ra từ nó khiến người trông thấy cứ có cảm giác như mình vừa nhìn thấy một bảo vật vô cùng quý giá và rực rỡ.

Nếu như nửa người trên của nó tỏa ra ánh sáng ngọc rực rỡ thì thân sau của nó, nhất là cái đuôi, lại lộ ra luồng ánh sáng huyễn lệ đầy mê hoặc.

Cái đuôi của nó hoàn toàn khác với những con bọ cạp khác, vì đuôi của nó chỉ có năm mấu, nhưng mỗi một mấu lại là một màu xanh biếc mê người, từng cái từng cái tràn đầy khí tức sinh mệnh, và thống nhất một màu, độ lớn từ mấu thứ nhất giảm dần đến mấu thứ năm, tiếp giáp mép cuối cùng của nó là một đường viền sáng lóa như kim cương, và cuối cùng, cũng chính là vũ khí đặc trưng của nó, mũi tiêm độc, nó cũng không ngoại lệ, tỏa ra một màu sáng bóng rực rỡ.

Con Hồn Thú vô cùng hoàn mỹ, cả người như được điêu khắc từ bảo thạch này lại là cội nguồn của khí tức khủng bố khiến bất cứ hồn thù nào cảm nhận được cũng hoảng sợ từ tận nội tâm.

Sáu đệ tử ngoại viện còn đỡ, vì bọn họ chưa được biết đến hồn thú đỉnh cấp nên không biết hơi thở của hồn thú đỉnh cấp là như thế nào. Trong mắt bọn họ, con bọ cạp trước mắt ngoài sự xinh đẹp ra còn có chút cảm giác nguy hiểm, đơn giản vậy thôi.

Nhưng với những đệ tử nội viện lại không giống thế. Phương pháp học tập của nội viện hoàn toàn khác ngoại viện. Một trong những môn học ở nội viện phải tiến trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, cảm giác nguy hiểm trước mắt khiến bọn họ lập tức liên tưởng đến sự uy hiếp từ hồn thú mười vạn năm.

Hơi thở của Băng Bích Đế Hoàng Hạt nháy mắt bùng phát mạnh mẽ, một luồng hàn ý vô cùng mạnh mẽ không ngừng khuếch tán ra bên ngoài. Dòng khí lạnh đang di chuyển trong không khí nháy mắt liền dừng lại hóa thành một luồng ánh sáng màu trắng rơi xuống ngay mũi tiêm độc ở cái đuôi của Băng Bích Đế Hoàng Hạt. Mà đôi mắt màu vàng lạnh lẽo không chút cảm xúc kia lại liếc mắt nhìn về Lăng Lạc Thần ở xa xa.

Cả người Lăng Lạc Thần đột nhiên cứng đờ không thể nhúc nhích, nếu cẩn thận quan sát sẽ thấy bộ giáp đang bảo vệ quanh cơ thể nàng đã bắt đầu ngưng kết, một mảng băng xuất hiện từ dưới chân nàng liên kết với mặt đất phía dưới, lúc nàng cả người nàng đã bị cố định một chỗ không thể nào di chuyển nữa, nhiệt độ cơ thể không ngừng hạ xuống.

Tất cả chuyện này diễn ra quá nhanh, ngay lúc Hoắc Vũ Hạo hóa thân thành Băng Bích Đế Hoàng Hạt chỉ mất có vài giây, hai bên ngẩn ngơ một lát thì Lăng Lạc Thần cũng đã bị chế trụ.

- Là... là... hồn thú mười vạn năm, Huyền lão.

Mã Tiểu Đào hoảng sợ phóng xuất ra vũ hồn của mình che chỡ cho mọi người phía sau.

- Tiểu Đào học tỷ, tỷ còn đợi gì nữa? Tiến công đi!

Ánh sáng lại chớp tắt một cái, nháy mắt con Băng Bích Đế Hoàng Hạt vừa khiến mọi người hoảng sợ đã biến mất không thấy bóng dáng, Hoắc Vũ Hạo lại xuất hiện, hơn nữa lại còn vội vàng thúc dục. Nhưng hắn không hay biết mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi, suýt chút nữa mình đã trở thành đối tượng bị đánh tập thể rồi. Hơn nữa trong số đó, còn có cả Huyền lão.

- Tạm dừng.

Huyền lão hét lớn một tiếng rồi từ trên trời bay thẳng xuống đất dừng trước mặt Hoắc Vũ Hạo, lão giơ tay phải lên bắt lấy Hoắc Vũ Hạo.

Phản kháng??? Thôi đừng giỡn, tu vi Huyền lão đến mức nào hắn biết quá rõ rồi, so ra hắn chỉ là một con kiến không hơn không kém a.

Bàn tay to lớn của Huyền lão nhanh chóng giữ lấy đầu vai của hắn, sau đó Hoắc Vũ Hạo cảm thấy có một luồng hồn lực vô cùng khủng bố đang cuồn cuộn chảy vào cơ thể.

Luồng hồn lực này hết sức khủng bố, may là kinh mạch của hắn đã được cải tạo nhiều lần rồi nếu không chắc phải nứt toát ra mất. Nhưng có một chuyện khiến hắn vui mừng chính là nhờ luồng hồn lực khủng bố tiến vào cơ thể hắn một cách bất ngờ mà nháy mắt phá tan cách trở tu vi của hắn, giúp hắn thuận lợi đột phá từ cấp 26 lên cấp 27.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện