Edit: Diệp Lưu Nhiên
Mộ Khinh Ca ngưng thần nhìn về phía hắn, không dám bỏ qua chi tiết nào.
Hàn Thải Thải vừa xuất hiện, hoả khôi ẩn nấp dưới biển lửa lần nữa bay ra. Như mũi tên bay vụt tới hắn.
Mà hắn tránh cũng không tránh, hai tay nhanh chóng tạo ra ấn ký phức tạp trước ngực. Nháy mắt Mộ Khinh Ca nhìn thấy giữa trán Hàn Thải Thải xuất hiện đồ đằng ánh lửa kỳ dị.
Cùng chỗ với đồ đằng, tóc đen của Hàn Thải Thải cư nhiên chuyển sang màu đỏ. Màu sắc như đúc với biển lửa bốn phía. Ngay cả con ngươi trong đôi mắt phượng, cũng thành màu hoả hồng.
Mộ Khinh Ca mở to hai mắt, nhìn một màn này.
Đột nhiên Hàn Thải Thải hét lớn một tiếng, ấn ký trên trán hào quang mãnh liệt. Đám hoả ngư bay tới, tất cả đều xông vào miệng hắn, dũng mãnh vào thân thể hắn.
Trong khoảnh khắc, thân ảnh Hàn Thải Thải bị ánh lửa vây quanh, nhìn không rõ lắm.
'Hắn không bị sao chứ?' Mộ Khinh Ca thoáng lo lắng hỏi Manh Manh.
Manh Manh rung đùi đắc ý nói: 'Không sao không sao, người có huyết mạch hoả linh, cắn nuốt chút hoả khôi không tính là gì.'
Tiếp theo, nó lại nhắc nhở: 'Chủ nhân, ngài mau thừa dịp này đi tìm Hoả Vân Dương Viêm đi!'
Ánh mắt Mộ Khinh Ca chợt loé, mím môi gật đầu.
Nếu Hàn Thải Thải không lo ngại, như vậy nàng cũng muốn hành động mau!
Hoả khôi trong biển lửa, toàn bộ bị Hàn Thải Thải dẫn vào không trung. Mộ Khinh Ca thừa cơ nhảy lên, phóng tới địa phương hắn chỉ lúc trước.
Lướt qua biển lửa, thuận tay chém rụng mấy cái hoả khôi. Mộ Khinh Ca cuối cùng thấy một cái tổ chim an tĩnh nằm trên mặt đá nham thạch.
Tổ chim kia dường như được đúc ra từ huyết sắc lưu ly, tinh mỹ hệt như một tác phẩm nghệ thuật. Chỉ lớn bằng bàn tay.
Nhìn đến nó, đáy mắt Mộ Khinh Ca sáng ngời, đẩy nhanh tốc độ.
Chân thân của Hoả Vân Dương Viêm chắc chắn giấu trong tổ chim.
Đột nhiên dừng trên nham thạch, Mộ Khinh Ca ngoái đầu nhìn thoáng qua Hàn Thải Thải. Chỉ thấy toàn thân hắn bị ngọn lửa bao vây, thậm chí hai mắt đều toát ra ngọn lửa. Dung nhan yêu diễm tuấn mỹ hệt như biến thành tôn ma thần.
Mộ Khinh Ca nhíu mày.
Manh Manh lại thúc giục nói: 'Chủ nhân mau lên! Tranh thủ thời gian chọc tỉnh tiểu hoả điểu. Một khi nó biến thành hoả diễm, ngài liền nhảy vào. Cái tên hoa yêu kia ngài không cần quan tâm. Hắn cắn nuốt nhiều hoả khôi như vậy, thực lực nhất định sẽ phóng đại, tuyệt không có việc gì.'
Mộ Khinh Ca nhìn Hàn Thải Thải, đột nhiên nói: 'Manh Manh, ngươi nói nếu như ta đi tìm cắn nuốt lôi điện trong thiên địa. Có thể tăng cường lôi điện chi lực của ta không?'
'Ách!' Manh Manh sửng sốt một chút. Trong lúc nhất thời không hiểu được ý tứ của Mộ Khinh Ca.
Trong không gian Lôi Trì, nàng chỉ dùng để luyện thể. Hôm nay thấy Hàn Thải Thải điên cuồng như thế, lần đầu tiên nàng cảm giác được phương thức tu luyện của bản thân lúc trước quá ôn hoà.
'Chủ nhân, ngài mau nắm chặt thời gian đi.' Manh Manh bất đắc dĩ thúc giục.
Dưới sự thúc giục không ngừng của Manh Manh, Mộ Khinh Ca rốt cuộc thu hồi tầm mắt, gật đầu.
Nàng nhìn về phía tổ chim, bên trong quả thực có một con hoả điểu đang ngủ yên.
Hoả điểu rất nhỏ, chỉ lớn bằng nắm tay trẻ con, tinh xảo đáng yêu.
Nhưng Mộ Khinh Ca biết thân phận thật sự của nó, là dị hoả sinh ra từ thiên địa linh khí, Hoả Vân Dương Viêm!
Hai tay Mộ Khinh Ca khép lại, đầu ngón tay ngưng ra một cây châm nhỏ màu lam.
Chuẩn bị xong, nàng đem châm đâm tới não của hoả điểu.
'Pi...!!!'
Một tiếng kêu bén nhọn lập tức truyền ra.
Thanh âm kia cơ hồ đâm thủng màng nhĩ Mộ Khinh Ca, chấn đến phát đau!
Ngay sau đó tổ chim tinh mỹ bị đốt hủy trong mắt Mộ Khinh Ca. Con hoả điểu ngủ say bừng tỉnh bay ra, hai mắt toát ra ngọn lửa phẫn nộ.
Không cần cố tình tìm kiếm, nó đã thấy được đầu sỏ đánh thức nó.
Lần nữa thét lên, quanh thân hoả điểu tràn ra lửa lớn hừng hực, vọt tới Mộ Khinh Ca!
Sâu trong mắt Mộ Khinh Ca nhìn chằm chằm ngọn lửa nhằm về phía mình. Bình sứ trong tay vừa vỡ, dịch đông lạnh trộm được ở Vạn Tượng lâu lập tức trực tiếp chảy xuống miệng nàng.
Cơ thể chứa dịch đông lạnh, Mộ Khinh Ca cắn răng một cái xông vào ngọn lửa.
'Pi...!!!' Hoả Vân Dương Viêm kêu to chói tai, không cách nào thoát khỏi kẻ xông vào cơ thể nó.
Tác dụng của dịch đông lạnh, có thể bảo hộ linh hồn không bị hoả độc xâm hại.
Thời điểm Mộ Khinh Ca xâm nhập vào Hoả Vân Dương Viêm là lúc linh hồn bị trùng kích lớn nhất, vì vậy cần phải dùng dịch đông lạnh ngay lúc này.
Ngay khi nàng nhảy vào Hoả Vân Dương Viêm, Hàn Thải Thải đã cắn nuốt hoả khôi xong. Tóc và tròng mắt hắn đều khôi phục màu đen, vừa lúc thấy được Mộ Khinh Ca nhảy vào ngọn lửa.
Mắt phượng hẹp dài hơi híp lại, hắn đánh ra một chưởng sắc bén tới Hoả Vân Dương Viêm phẫn nộ.
Như ước định lúc trước, thời điểm Mộ Khinh Ca kích hoạt huyết mạch, hắn phụ trách kiềm