Edit: Diệp Lưu Nhiên
Không biết Manh Manh trốn đến chỗ nào rồi, khoé miệng Mộ Khinh Ca giương lên một đường cong nhàn nhạt.
Bên tai rốt cuộc thanh tĩnh, nàng vỗ vỗ tay cất bước đi đến phòng luyện khí.
Thiên phú chính yếu của huyết mạch Luyện khí sư là có thể cảm ứng được tài liệu luyện khí trong thiên địa. Còn có thể không cần thầy dạy cũng biết được phương pháp và thủ đoạn luyện khí thế nào mới có thể phát huy đặc tính mạnh nhất của tài liệu luyện khí, chế tạo ra vũ khí lợi hại nhất!
Tư Mạch nói cho nàng biết, nếu nàng có thể thu phục Hỗn Nguyên Thiên Cực diễm và khiến nó trưởng thành lên. Như vậy dùng Hỗn Nguyên Thiên Cực diễm đi luyện đan luyện khí đều lợi hại hơn nhiều so với lửa thường hay thú hoả.
Cho nên nàng nhất định phải có được Hỗn Nguyên Thiên Cực diễm!
Nhưng muốn có Hỗn Nguyên Thiên Cực diễm thì nhất định phải đi một chuyến tới đầm lầy Vô Tận ở Nhung quốc.
Lấy lại bình tĩnh, Mộ Khinh Ca kiểm tra một chút tài liệu còn dư lại trong phòng luyện khí. Tài liệu này không quá hiếm, có thể dùng để luyện tập.
Kết cấu súng đạn đã được nàng nhớ kỹ ở kiếp trước, cho nên căn bản không cần vẽ ra.
Ở kiếp trước, uy lực của súng đạn rất mạnh. Không chỉ có lực sát thương lớn, lực xuyên thấu lớn, mà còn có tầm bắn xa, phi thường thực dụng sinh tồn nơi dị thế.
Mộ Khinh Ca tin tưởng nếu Long Nha Vệ của nàng trang bị súng đạn. Bọn họ có gặp phải cao thủ tử cảnh cũng có thể toàn thân trở ra.
Hơn nữa lực xuyên thấu của súng đạn có thể đục thủng tường thành, còn có thể đục lỗ lân giáp linh thú tạo thành thương tổn thực chất cho linh thú.
Quả thực chính là vũ khí sắc bén gϊếŧ người tàn sát!
Mộ Khinh Ca vật lộn không ít thời gian trong phòng luyện khí. Huyết mạch kích hoạt cho nàng cảm giác thay đổi đầu tiên chính là vừa tiếp xúc với tài liệu luyện khí đã có thể cảm nhận ra kết cấu phần tử trong đó. Biết sắp xếp làm sao để chúng nó dung hợp càng tốt, càng mạnh hơn.
Thời gian trong không gian không biết đã trôi qua bao lâu.
Lúc Mộ Khinh Ca dựa theo trí nhớ kiếp trước chế tạo xong súng đạn vững vàng đặt lên bàn, mắt nàng đã lộ ra một tia mệt mỏi.
"Súng làm xong rồi, vậy viên đạn thì sao giờ?" Mộ Khinh Ca nhíu mày. Nàng không có nhiều thời gian chế tạo đạn cho cả năm trăm con người.
"Xem ra không thể mô phỏng hoàn toàn giống súng đạn kiếp trước, phải sửa đổi lại một chút, giải quyết được vấn đề đạn là nhàn nhã rồi." Mộ Khinh Ca lẩm bẩm, đứng dậy khỏi ghế.
Đi ra khỏi phòng vẫn không thấy thân ảnh Manh Manh đâu.
Mộ Khinh Ca cảm thấy có chút buồn cười. Nàng nắm tay lại, lập tức trong tay có thêm ba bình sứ màu trắng.
Đặt bình sứ lên bàn đá trước cửa, bóng người nàng hoá thành làn khói nhẹ biến mất trong không gian.
Nàng vừa biến mất, một mảng lá cây trong cổ thụ khẽ nhúc nhích lộ ra khuôn mặt nhỏ thịt đô đô của Manh Manh.
Đôi mắt to gắt gao nhìn chằm chằm bình sứ, chớp vài lần.
Bỗng chốc nó đã xuất hiện trước mặt bình sứ.
"Bảo bảo biết là chủ nhân tốt nhất mà!" Cả tay cả chân Manh Manh ôm lấy bình sứ, hạnh phúc không nói nên lời.
...
Mở hai mắt ra, trước mắt Mộ Khinh Ca xuất hiện hai khuôn mặt giống nhau bảy tám phần.
"Mộ Ca huynh tỉnh lại rồi!" Hai mắt Vệ Quản Quản sáng ngời, kích động hỏi.
"Mộ Ca huynh không sao chứ?" Vệ Kỳ cũng vẻ mặt quan tâm.
Mộ Khinh Ca nhẹ gật đầu: "Ta rất tốt, còn các ngươi?"
"Chúng ta đều không sao." Vệ Quản Quản giành nói trước.
"Mộ Ca." Đột nhiên từ nơi xa truyền đến tiếng gọi.
Mộ Khinh Ca ngước mắt nhìn, thấy Thủy Linh dẫn Phục Thiên Long đi tới.
Lúc này Mộ Khinh Ca mới chú ý tới đa số người ở đây đã tỉnh, đang đánh giá nói chuyện khẽ với nhau trong động. Thậm chí bên cạnh Phượng Vu Quy đã vây lại vài người.
Thủy Linh đi tới bên Mộ Khinh Ca, không biết có phải lo liên lụy đến Mộ Khinh Ca hay không mà nàng ngồi hơi xa chút: "Lúc chúng ta tỉnh lại, nhìn thấy Phượng Vu Quy tỉnh trước. Có mấy tên gia hoả nịnh nọt đến trước mặt hắn."
Phục Thiên Long đứng gần Thủy Linh, thấy nàng không còn tiếp cận Mộ Khinh Ca nữa. Ánh mắt cảnh giác và không vui mới hơi hoà hoãn.
Mộ Khinh Ca quét mắt hướng Phượng Vu Quy, như không có việc gì thu hồi mắt.
Thanh âm Thủy Linh hơi trầm xuống: "Ta nghe thấy hắn nói với mấy người kia. Ai kiên trì ở Linh thức tháp lâu nhất, tỉnh dậy sớm nhất thì đại biểu người đấy có cường độ linh thức mạnh nhất."
Mộ Khinh Ca không tỏ ý kiến gì.
Bởi vì nàng không xác định quy tắc bình phán trong đó.
Thủy Linh khẩn trương hỏi: "Mộ Ca huynh ở trong đấy bao lâu?"
Mộ Khinh Ca buông tay, không quan tâm