Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Đêm, lặng yên trôi qua.
Sáng sớm, đốm lửa trong động đã sớm tắt. Ánh mặt trời xuyên thấu chiếu vào cửa động, xua tan hắc ám bên trong.
Mai Tử Trọng tỉnh khỏi tu luyện đầu tiên. Con ngươi thanh đạm đảo qua khuôn mặt bốn người. Cuối cùng dừng lại trên mặt Mộ Khinh Ca.
Không hiểu sao hắn nhìn Mộ Khinh Ca đến phát ngốc, giống như bị sắc đẹp của nàng hấp dẫn.
Người tỉnh lại thứ hai là Triệu Nam Tinh, hắn vừa tỉnh đã duỗi eo ra.
Động tác này làm Mai Tử Trọng bừng tỉnh. Hắn rũ mắt, lông mi dài chặn đi hoảng loạn nơi đáy mắt hắn.
Che giấu cảm xúc tốt, hắn mới nhìn Triệu Nam Tinh nói: "Sư đệ tỉnh."
Triệu Nam Tinh câu môi cười: "Sư huynh sớm!"
Hai người nói chuyện, Thương Tử Tô và Chu Linh cơ hồ cùng mở mắt.
Ánh mắt bốn người giao nhau, cuối cùng dừng mắt tới Mộ Khinh Ca vẫn nhắm mắt.
"Sao Mộ sư đệ vẫn còn tu luyện thế?" Triệu Nam Tinh đứng lên đi tới chỗ Mộ Khinh Ca.
Mai Tử Trọng vội nói: "Không cần quấy rầy Mộ sư đệ tu luyện."
Lúc này Thương Tử Tô lại phát hiện tay Mộ Khinh Ca không đúng: "Sao Mộ sư đệ lại buông lỏng thế tay ra vậy?"
Lời này của nàng lập tức làm ba người chú ý.
Mai Tử Trọng và Chu Linh cũng đi qua, bốn người vây bên cạnh Mộ Khinh Ca.
Cảm thấy hô hấp Mộ Khinh Ca bình thường, hình như không có gì không ổn.
Triệu Nam Tinh nhíu mày nói: "Chẳng lẽ Mộ sư đệ tu luyện xong ngủ mất?"
Thương Tử Tô chậm rãi lắc đầu: "Cho dù có ngủ, cũng nên tỉnh lại mới đúng."
"Đích xác có chút không ổn." Chu Linh trầm ngâm: "Coi như là ngủ, thì bị chúng ta vây quanh nói chuyện như này, hẳn phải bị kinh động mà tỉnh rồi mới phải."
"Chẳng lẽ bị bệnh?" Triệu Nam Tinh lại nói.
Dứt lời, hắn nhìn về phía Mai Tử Trọng.
Mai Tử Trọng đi tới ngồi xổm bên cạnh Mộ Khinh Ca, nhẹ giọng kêu: "Mộ sư đệ, Mộ sư đệ, tỉnh tỉnh."
Nhưng Mộ Khinh Ca vẫn giống như pho tượng, không hề có phản ứng.
"Sư huynh, huynh bắt mạch cho Mộ sư đệ đi." Thương Tử Tô đề nghị nói.
Mai Tử Trọng gật đầu, lật ngửa cổ tay Mộ Khinh Ca. Hai ngón khép lại đáp trên mạch đập của nàng...
Đột nhiên hắn buông tay ra, ánh mắt khó nén khiếp sợ.
Cảm xúc này dập nát sự bình tĩnh ngày thường, đánh thật sâu vào thế giới của hắn.
"Sư huynh sao vậy? Mạch đập của Mộ sư đệ kỳ quái sao?" Triệu Nam Tinh sửng sốt nhìn Mai Tử Trọng, vươn tay muốn bắt mạch cho Mộ Khinh Ca.
Nhưng hắn chưa kịp chạm vào tay Mộ Khinh Ca, tay đã bị Mai Tử Trọng bắt lại.
Triệu Nam Tinh khó hiểu nhìn hắn. Mai Tử Trọng cũng khôi phục bình thường, hắn cười nhợt nhạt: "Vẫn là để ta đi." Dứt lời hắn buông tay ra, hai tay lại đáp lên mạch của Mộ Khinh Ca.
'Nữ! Đây là mạch tượng nữ tử! Mộ sư đệ sao lại có mạch tượng nữ tử! Trừ phi..." Mai Tử Trọng trông thì bình tĩnh, nội tâm đã mãnh liệt sóng to gió lớn.
Bí mật này hắn không biết diễn tả thế nào, nhưng hắn biết không thể nói ra!
Tuy hắn không biết Mộ Khinh Ca dùng phương pháp gì ngụy trang giống như đúc, lấy giả đánh tráo. Nhưng nếu nàng lựa chọn dùng thân phận nam tử, tất có lý do của nàng.
'Ta vô ý biết được đã là không đúng, tuyệt không thể lộ bí mật này ra ngoài.' Mai Tử Trọng tự nói với mình.
Hồi lâu, hắn mới buông ngón tay ra, ngước mắt nhìn ba người chờ đợi.
Có lẽ vừa rồi phản ứng của quá mãnh liệt, dẫn đến ba người đều dùng ánh mắt hiếu kỳ và lo lắng nhìn hắn.
"Mạch đập của Mộ sư đệ vững vàng, không giống như nhiễm bệnh." Mai Tử Trọng nói ra suy đoán của mình.
"Vậy sao đệ ấy còn không tỉnh?" Triệu Nam Tinh nghi hoặc.
Mai Tử Trọng chậm rãi lắc đầu. Đứng dậy, nói ba người: "Có lẽ Mộ sư đệ đang tu luyện cái gì đó. Chúng ta không nên quấy rầy đệ ấy, chờ một lúc đi."
Triệu Nam Tinh và Thương Tử Tô đều không phản bác. Từng người ngồi về chỗ của mình, ăn Tích Cốc đan giải quyết vấn đề ấm no.
Chu Linh đi tới chỗ Mai Tử Trọng, lo lắng hỏi: "Mai sư huynh, huynh không sao chứ?"
Ánh mắt Mai Tử Trọng thanh lãnh dừng trên người Chu Linh, lễ phép mà xa cách: "Làm phiền Chu sư muội quan tâm, ta không sao."
"..." Mai Tử Trọng xa cách làm Chu Linh mấp máy miệng, nhưng không nói gì. Lui về ngồi cạnh Thương Tử Tô.
Mai Tử Trọng đơn giản ngồi xuống bên cạnh Mộ Khinh Ca, nhắm mắt đả toạ.
Hắn nhìn như bình tĩnh, trong lòng lại rất kích động. Phảng phất đang tiêu hoá bí mật hắn vô ý biết được.
Chỉ sợ Mộ Khinh Ca không thể tưởng được mình cẩn thận mấy cũng có sai sót. Huyễn khí có thể che đậy mắt người, thay đổi ngoại hình nàng y hệt nam tử. Nhưng không thay đổi được kết cấu cơ thể nàng, không đổi được mạch tượng của nàng.
Có lẽ nàng không