Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Chu Linh là đệ tử lão cư nhiên cũng trở thành đan sư cao cấp. Đáng tiếc, lại đối chọi sư phụ là lão như nước với lửa. Kẻ không đồng lòng với lão, cho dù là đan sư cao cấp thì thế nào?
Kẻ phản bội lão, đều đáng chết!
"Mộ Ca, ngươi thật sự cho rằng mình rất lợi hại sao?" Điêu Nguyên nói Mộ Khinh Ca.
Mộ Khinh Ca tươi cười không giảm: "Điêu sư huynh nói sai rồi, ta chưa bao giờ cảm thấy mình lợi hại. Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, đạo lý này ta vẫn hiểu."
"Hừ, ngươi còn biết khiêm tốn?" Điêu Nguyên khinh thường.
Mộ Khinh Ca thản nhiên nói: "Ta luôn rất khiêm tốn."
Hai người đối thoại, giương cung bạt kiếm.
Ánh mắt Lý Nhân chế nhạo, cười nói: "Xem ra, là muốn xuất ra bản lĩnh thật."
Trưởng lão Dược tháp phụ trách trọng tài trên lôi đài. Nhìn nhìn hai người, tuyên bố: "Thi đấu bắt đầu!"
Điêu Nguyên quét mắt nhìn dược liệu trên bàn, nói với trưởng lão Dược tháp: "Ta cần tăng thêm mấy vị dược liệu."
Trưởng lão gật đầu: "Nói."
Dưới lôi đài lập tức có dược đồng đi tới chuẩn bị sổ ghi chép.
Điêu Nguyên cười lạnh nhìn Mộ Khinh Ca, ngẩng đầu nói: "Cửu Ngọc hoa, Bách Thảo quả, Phong Hoả thảo, Bạch Ngọc hương,..." Điêu Nguyên liệt kê ra liên tiếp mười mấy loại dược liệu, mỗi một loại đều xem như là vật trân quý.
Trưởng lão Dược tháp lôi đài nghe vậy hơi khiếp sợ. Đan dược luyện chế ra từ dược liệu này tất nhiên bất phàm.
Lý Nhân lẩm bẩm dược liệu Điêu Nguyên muốn, nghĩ nghĩ nói: "Hắn muốn luyện chế Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan."
"Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan?" Nguyên Hồ hơi kinh ngạc: "Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan thuộc về đan dược cao cấp. Nhưng là cũng thuộc về một trong số cực kỳ khó luyện chế trong những đan dược cao cấp. Luyện chế khó khăn, đã gần như tiếp cận đến đan dược linh cấp."
Hạ Vô gật đầu nói: "Không sai. Nếu Điêu Nguyên thật có thể luyện chế ra Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan, vậy muốn thắng thì phải luyện ra đan dược linh cấp." Nói xong, hắn liếc mắt nhìn Lâu Xuyên Bách.
Lâu Xuyên Bách mím môi nhíu mày.
Điêu Nguyên có thể luyện ra đan dược khó vậy sao?
Lâu Xuyên Bách rất rõ năng lực của Điêu Nguyên. Hơn một tháng trước, hắn không phải là đan sư cao cấp. Mới chỉ hơn một tháng, đã có thể luyện ra đan dược có mức độ khó trong những đan dược cao cấp Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan?
Lâu Xuyên Bách đã từng luyện Lục Chuyển Tiểu Hoàn Đan. Ông rất hiểu độ khó trong đó.
Ngay cả ông còn không dám đảm bảo, mỗi một lần luyện chế đều có thể thành công. Điêu Nguyên có nắm chắc gì, dám luyện chế nó trong trận đấu?
Đây không phải lôi đài ước đấu, có ba lần cơ hội.
Mỗi trận đấu tuyển chọn đều chỉ có một lần cơ hội luyện đan!
Nếu Điêu Nguyên thật sự làm được, vậy Mộ Ca thì sao giờ?
Lâu Xuyên Bách ẩn ẩn lo lắng cho Mộ Khinh Ca. Lần trước ông tận mắt nhìn thấy Mộ Khinh Ca đấu đan, biết nàng tiến vào đan sư linh cấp chỉ là chuyện sớm muộn.
Nhưng cũng phải cần quá trình tích lũy. Há có thể ngắn ngủn hai ba tháng là đột phá được?
Nếu dễ dàng đột phá trở thành đan sư linh cấp như thế, ông và Hoa Thương Truật cũng không dừng ở cảnh giới đan sư cao cấp nhiều năm như vậy.
Nhưng vô luận trong lòng lo lắng thế nào, Lâu Xuyên Bách cũng không thể đi ngăn cản lôi đài thi đấu.
Hoa Thương Truật ở một bên nghe bọn họ nói chuyện, trong lòng đắc ý.
Lão không lo Điêu Nguyên sẽ bại bởi Mộ Khinh Ca, bởi với suy nghĩ của lão, đó là không có khả năng. Lão chỉ lo lắng duy nhất là lúc Điêu Nguyên dùng tới thứ kia, có bị rơi vào tầm mắt Thánh Vương bệ hạ không.
Bên cạnh lôi đài thứ nhất, dược đồng đã ghi chép xong dược liệu Điêu Nguyên cần, lại nhìn về phía trưởng lão lôi đài. Trưởng lão nhìn sang Mộ Khinh Ca hỏi: "Ngươi có cần thêm dược liệu không?"
Ánh mắt Mộ Khinh Ca nhàn nhạt nhìn gần một ngàn loại dược liệu, hơi mỉm cười: "Không cần. Dược liệu ta cần, chỗ này đều có."
Sau khi nàng trả lời, dược đồng xoay người rời đi.
Thời điểm chờ đợi dược liệu, vì công bằng, hai người đều không thể bắt đầu.
Cho nên Điêu Nguyên và Mộ Khinh Ca đều rảnh rỗi đứng trên lôi đài, nhìn lẫn nhau.
Các trưởng lão tổng viện Dược tháp đã đoán được đan dược Điêu Nguyên muốn luyện chế thông qua dược liệu yêu cầu. Mà Mộ Khinh Ca muốn luyện đan gì, đều hoàn toàn không biết.
Những người trên khán đài không rõ nội tình, chỉ có thể yên lặng chờ đợi.
Bốn người Mai Tử Trọng đã thăng hạng đứng ở bên ngoài lôi đài, yên lặng nhìn chăm chú.
Triệu Nam Tinh có chút lo lắng nói với Mai Tử Trọng: "Thực lực Điêu Nguyên không bằng Mộ sư đệ, vì sao trông hắn như nắm chắc thắng lợi vậy?"
Mai Tử Trọng chậm rãi lắc đầu, ánh mắt hơi lo lắng: "Sợ là hắn có thủ đoạn khác, bây giờ cũng chỉ có thể mong Mộ sư đệ hoá nguy thành an."
"Xem ra mấy lần hắn thất bại, cũng là cố ý." Triệu Nam Tinh hơi nhíu mày nói.
Mai Tử Trọng gật đầu: "Hắn muốn chờ đến trận cuối cùng. Nhưng mà cũng không xem như cố ý thất bại, chẳng qua là