Dương Ân rất bình tĩnh nhìn cây giáo đang lao về phía mình, hắn phát hiện ra tốc độ lao đến chậm như rùa, không hề có sức uy hiếp nào với mình.
Nguyên do là khả năng tinh thần của huyệt Thần đình được nâng cao, cảm ứng ngũ quan của hắn là thứ mà người bình thường tuyệt đối không thể tưởng tượng ra được.
Hắn tùy ý giơ tay lên, lòng bàn tay tạo thành móng vuốt bắt lấy mãn kình mà cây thương bằng thép đâm đến.
Hắn dùng sức nắm lấy, mãn kình lập tức nứt toác ra, ngay cả cây thương bằng thép đó cũng gãy khiến A Mạc Kì vội vã dừng lại, đồng thời nhanh chóng lùi về sau.
Nhưng làm sao Dương Ân có thể bỏ qua cho gã, cũng không ai thấy được động tác của hắn thế nào thì hắn đã xuất hiện ngay trước mặt A Mạc Kì rồi.
Sau đó một cú đấm nhanh như gió đánh trúng ngực A Mạc Kì, cơ thể tráng kiện bị đánh văng ra xa, máu phun ra khắp nơi, tuyệt đối khó sống sót.
Dương Ân giết A Mạc Kì chỉ trong tích tắc khiến người tộc Man di sững sờ.
Một tên tộc Man di tức giận quát: “Cái tên dân đen Đại Hạ đáng ghét dám giết huynh đệ trong tộc của ta, ta đến lấy mạng của ngươi đây”.
Người tộc Man di này kẹp chân vào bụng ngựa lao đến phía trước, tay còn cầm một cây đao chém về phía Dương Ân.
Hắn ta chém liên tiếp bảy tám nhát, mỗi nhát đao đều lóe lên ánh sáng, huyền khí bức người, bỗng chốc đã rơi trên đỉnh đầu Dương Ân.
Đây là một người Man di đã đạt đến cảnh giới chiến sĩ cao cấp, thực lực mạnh hơn A Mạc Kì lúc nãy khá nhiều.
Nhưng đáng tiếc chút sức mạnh này chẳng là gì với Dương Ân cả.
Chỉ thấy Dương Ân hơi ngồi xổm xuống, đồng thời thuận thế né mấy nhát đao đó, một quyền đấm lên mặt đất làm cho khu đất gần đó lõm xuống, khiến con ngựa Hãn Huyết đang lao đến giẫm phải khoảng trống ngã nhào về phía trước.
Người Man di đó phản ứng cực nhanh, trước khi ngựa ngã xuống thì hắn ta đã bay lên, hai tay nắm chặt lấy đao, chém thẳng một nhát vào đầu Dương Ân.
Một nhát đao này có sức mạnh ghê gớm, mãn kình của hắn ta được nâng cao đến trình độ mà chiến sĩ hàng đầu bình thường không thể đỡ được.
Dương Ân hạ thấp eo ngồi trên ngựa, nghênh đón nhát đao này là một thốn quyền như con rồng vọt ra khỏi mặt biển, lực của nắm đấm cực mạnh đánh nát lực đao đó, đánh rơi cả cây đao trong tay người Man di, làm gan bàn tay của hắn ta chảy máu, như vậy cũng đủ thấy sức lực của nắm đấm này mạnh cỡ nào.
Không để người Man di này rơi xuống đất, Dương Ân đã lập tức bay đến đá vào người hắn ta, đôi chân nhanh chóng đá người Man di nặng hơn hai trăm cân này văng xa ra.
Vút!
Bỗng nhiên có một mũi tên xuyên qua không trung phóng tới, mục tiêu nhắm thẳng vào sau gáy Dương Ân, nắm bắt lấy thời cơ cực chuẩn.
Ngay lúc một nhóm tướng Man đều tưởng Dương Ân sắp bị bắn chết thì sau gáy như có thêm mắt, hắn ngồi thụp xuống né được mũi tên chí mạng này.
Mũi tên đó bắn vào trên cái cây