Thiên Tượng thương pháp, là một môn kỹ thuật chiến cấp tướng thượng đẳng, nhưng không phải tên người Man di nào cũng có thể tu luyện được.
A Nhược Lạp là một trong những người cháu của tù trưởng bộ lạc tộc Man di, địa vị không thấp, chính vì thế mới có thể tu luyện tướng kỹ thượng đẳng như vậy.
Hơn nữa đã tu luyện môn tướng kỹ này tới giai đoạn Tinh thông, nếu không gã dựa vào cái gì mà dám đi tranh đoạt danh hiệu dũng sĩ mạnh nhất.
A Nhược Lạp ra chiêu của tướng kỹ này chính là muốn phân thắng bại với Dương Ân.
Đòn tấn công như thế đã đủ để đối phó với võ sĩ cảnh giới cấp tướng cao cấp.
Sau khi thần đình của Dương Ân ngưng thành nụ hoa thì độ cảm nhận của hắn đã vô cùng đặc biệt.
Quỹ đạo công kích mạnh mẽ của A Nhược Lạp cũng bị hắn nhìn rõ nét, Dương Ân không kịp nghĩ mà dốc sức vung cây đinh ba đánh ra.
Sấm rền gió cuốn!
Dương Ân sử dụng kỹ thuật chiến cấp sĩ, nhưng phát huy được uy lực không hề kém với kỹ thuật cấp tướng của A Nhược Lạp.
Dương Ân đã lĩnh hội kỹ thuật chiến cấp sĩ này tới giai đoạn Hoàn mỹ.
Đinh đang đinh đang!
Binh khí chiến đấu của hai người không ngừng giao chiến, vang lên một chuỗi âm thanh bén nhọn, huyền khí bay tán loạn.
Dương Ân lại một lần nữa bị A Nhược Lạp ép lui về sau, mà đinh ba trong tay hắn đã bị đánh văng ra thành từng mảnh, giống như bị áp đảo hoàn toàn.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chiếc đinh ba này sẽ bị phá huỷ.
Vốn dĩ, Dương Ân không có thời gian để quan tâm tới điều này.
Lần đầu tiên hắn cảm nhận được lực Man kình, khiến hắn nhận ra sức mạnh của tộc Man di cũng có chỗ không giống những người khác.
“Sức mạnh vô cùng mãnh liệt, bắt buộc phải toàn lực xuất chiêu mới được!”, Dương Ân thầm nghĩ, sau đó thì tiến vào trạng thái chiến đấu thực sự.
Hắn còn muốn giữ sức để đối phó với những tên người Man di khác nhưng bây giờ cứ phải giải quyết gã trước mặt này đã rồi nói.
Bốn sợi kinh mạch thần kỳ đồng thời co rút, như bốn dòng sông lớn, thấm đẫm mọi bộ phận trong cơ thể Dương Ân.
Huyền tinh khí Tiên Thai trong đan điền trung tâm do bốn dòng sông lớn này ngưng tụ mà thành, trong chớp mắt, sức mạnh được nâng lên gấp bội, Dương Ân lại một lần nữa xuất chiêu, uy lực đáng sợ đó lần đầu tiên ép A Nhược Lạp phải lui bước.
“Tại sao ngươi lại trở lên mạnh mẽ như vậy? Lẽ nào ngươi vẫn luôn chưa dùng toàn lực?”, A Nhược Lạp thất thanh hô lên.
“Chúc mừng ngươi đã trả lời đúng rồi đấy, thưởng cho ngươi một thương!”, Dương Ân bật cười sau đó đạp lên phía trước, đinh ba đâm thẳng xuống bụng dưới của A Nhược Lạp.
A Nhược Lạp tung người tránh, đinh ba trượt qua phần bụng của gã, huyền giáp bị nứt vỡ, quần áo bị xé rách, lộ ra giáp tơ vàng bên trong.
A Nhược Lạp có áo giáp tơ vàng này, có thể nói là áo giáp hộ mệnh, trừ khi Dương Ân tấn công vào đầu gã, nếu không, muốn gây ra vết thương trí mạng cho gã cũng khó.
Đương nhiên, Dương Ân đã nhận ra được điểm này, lần công kích tiếp theo, hắn liên tiếp tấn công mãnh liệt vào phần đầu và tứ chi của A Nhược Lạp.
Bão vũ thương quyết triệt để phát huy sức tấn công như cuồng phong bão lũ, khiến cho A Nhược Lạp chỉ có thể chống đỡ và phòng thủ.
Mà gã bị ép phải