Tấn Long Quy trấn thủy không phải là kỹ năng chiến đấu, cũng không phải là thế bước, chẳng qua chỉ là phương thức hấp thu huyền khí của thuật Long quy lật biển, để có thể liên tục cường hóa bản thân nhờ sự trợ giúp của thủy huyền khí, đồng thời có thể phát huy ra hiệu quả chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.
Dương Ân để cho tấn Long Quy trấn thủy cùng Thái thượng cửu huyền quyết phối hợp với nhau hấp thu huyền khí, lần này hắn đang ở bên mép đầm nước sâu, tốc độ hấp thu còn nhanh hơn, rất nhiều nước thấm vào hai chân và thấm vào da của hắn rất nhanh, sau đó tụ vào trong cơ thể của hắn và nhập vào đan điền trung tâm.
Hạch đào đã chuyển từ kích thước của một cái ao nhỏ thành một cái hồ lớn, sức mạnh nó chứa đựng rất lớn, khi có rất nhiều huyền khí tràn vào, vân hà không ngừng phun ra từ hàng ngàn lỗ hổng, tinh khiết không gì sánh được.
Sức mạnh này làm dịu và nuôi dưỡng thân thể của Dương Ân, khiến cho mỗi bộ phận trên cơ thể hắn đều cảm thấy thoải mái và bình tĩnh.
Dương Ân bước vào trạng thái vô thức, một lượng lớn thủy huyền khí bị hấp thụ, sau lưng hắn dường như hiện lên hình ảnh Long Quy đang dần dần nổi lên mặt nước.
Trong đầm nước nổi lên một bóng đen càng lúc càng rõ ràng, chỉ có điều thác nước đang trút xuống, nước bắn tung tóe, ảnh hưởng đến sự tồn tại của nó.
Chỉ có Tiểu Hắc núp ở phía xa trên thân cây nhìn thấy rất rõ ràng, nó lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng đen kia thầm nghĩ: "Lão rùa ngàn năm này tốt nhất là nên biết điều một chút, bằng không nhất định phải khiến cho lão mất chút máu".
Trước khi bóng đen hoàn toàn nổi lên, Hoàng Phủ Minh Ngọc đã tỉnh dậy trước.
“Mau thả ta ra!”, Hoàng Phủ Minh Ngọc kêu lên vật vã khi thấy mình bị trói bằng một đoạn roi.
Từ khi còn là một đứa trẻ, cô ta chưa bao giờ nghĩ đến ngày mình sẽ trở thành một tù nhân.
Dương Ân đã nghe thấy tiếng quát của Hoàng Phủ Minh Ngọc, nhưng hắn vẫn làm như không nghe thấy nó, tiếp tục hấp thụ nguồn thủy huyền khí trù phú ở đây, hắn ta cảm thấy bản thân đã tương hợp với thủy huyền khí, nên sau này hắn nhất định sẽ sử dụng thủy huyền khí làm chủ lực công kích.
"Ngươi có nghe thấy không, ta nói ngươi thả ta ra, ta là công chúa hoàng tộc, nếu như ngươi dám gây bất lợi cho ta, thì không chỉ có ngươi mà ngay cả tộc nhân của ngươi và hoàng triều Đại Hạ đều sẽ đối mặt với sự diệt vong", Hoàng Phủ Minh Ngọc lạnh lùng nói.
Đáng tiếc, Dương Ân vẫn phớt lờ cô ta, không quan tâm cô ta nói cái gì.
Dương Ân đang tập trung để hấp thu huyền khí, thì đột nhiên cảm nhận được có một thứ khác thường đang nổi lên trong đầm nước.
Đối phương ẩn giấu rất tốt, cho dù là thần đình của hắn cũng không phát hiện được sự tồn tại, chỉ có điều do hắn đang đứng tấn Long Quy trấn thủy nên vô tình sinh ra một cảm giác vô hình, phảng phất có hưng phấn, có kiêng kỵ, có thân thiết, có sợ hãi...!
Đây là một tình huống rất mâu thuẫn.
Dương Ân im lặng, âm thầm tích lũy