Xúc Hồn Đằng vương có thể hỗ trợ sức mạnh tinh thần của người trưởng thành, điều này cũng thuộc sức mạnh linh hồn.
Đối với người bình thường cũng tốt mà với võ sĩ cũng tốt, đều là thứ thuốc đại bổ.
Nếu người may mắn còn có thể lĩnh hội được năng lực chế tạo ảo cảnh trong Xúc Hồn Đằng vương.
Đây mới là kỹ năng mà võ sĩ mong ước.
Dương Ân lại không phải vì theo đuổi kỹ năng đặc biệt mà là vì Khỉ Gầy, chỉ cần có thể cứu được Khỉ Gầy thì hắn không tiếc phải trả giá.
Người bình thường thì không thể dễ dàng mà lấy được Xúc Hồn Đằng, vì nó có thể gây ra ảo cảnh với tinh thần, còn có các cuộc tấn công, trói buộc của Đằng Thảo, kể cả là vương giả tới cũng chưa chắc có thể đánh được, giống như võ sĩ đỉnh cấp như Dương Ân thì tới bao nhiêu cũng chết bấy nhiêu.
Cũng may, Dương Ân đã sớm ngưng tụ nụ hoa thần đình, lại đã từng gặp tấn công của Xúc Hồn Đằng linh cấp, mới đủ cảnh giác mà phòng ngự tấn công của Xúc Hồn Đằng vương, thuận lợi giành được nó tới tay.
Dương Ân lấy được Xúc Hồn Đằng vương xong thì ở gần đó có một lượng lớn độc trùng xông tới tấn công, có rắn, bọ cạp, kiến… Số lượng của bọn chúng nhiều tới mức kinh người, phun ra độc tố cực mạnh, vô cùng khủng khiếp, ai nhìn thấy cũng tê dại cả đầu óc.
Dương Ân không muốn dây dưa với bọn chúng nên sau khi cầm được Xúc Hồn Đằng Vương thì trở lại vị trí của Lâm Thê Thê.
Đúng lúc hắn vừa trở lại vị trí của Lâm Thê Thê thì phát hiện có một số độc trùng đang quấn lấy Lâm Thê Thê, nên nhanh chóng chạy qua đuổi chúng đi, sau đó ôm cô ta lên, phân biệt phương hướng rồi dốc sức chạy khỏi đây.
Sức mạnh của Dương Ân vẫn chưa hồi phục, nhưng sau khi tinh thần tỉnh táo thì hắn đã có thể vận hành Thái Thượng Cửu Huyền quyết và tấn Long Quy trấn thuỷ để hấp thu huyền thuỷ ở đây, nhanh chóng bổ sung sức mạnh trong đan điền.
Sức mạnh ở đây mang theo độc tính, một khi hấp thu thì đều sẽ có triệu chứng bị trúng độc, Dương Ân lại không có phản ứng như thế, vì đan điền trung tâm của hắn không giống với những người khác, kể cả hấp thu sức mạnh pha tạp, thậm chí sức mạnh có độc thì nó cũng có thể thanh lọc, lấy được sức mạnh tinh khiết nhất.
Trong lúc Dương Ân chạy lao đi thì sức mạnh chảy dưới hai chân là dồi dào nhất, mà nó đang nhanh chóng tăng trở lại, sức mạnh hồi phục nhanh tới mức kinh người.
Lâm Thê Thê ở trong lòng Dương Ân vẫn chưa tỉnh, trái lại giống như đứa trẻ đang ngủ say, dựa sát vào lòng Dương Ân, bộ phận nặng trịch kia đè vào người hắn, tuyệt đối là một bài kiểm tra lớn đối với tinh thần và thân thể của hắn.
Vùng đầm lầy nguy hiểm trùng trùng, Dương Ân vẫn dựa vào lực cảm ứng mạnh mẽ để tránh né một số tấn công hiểm hóc.
Sau khi trải qua một hồi lăn lộn, cuối cùng cũng tới bờ đầm lầy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm: “Cuối cùng cũng ra ngoài rồi, nơi quỷ quái này thật đáng sợ”.
Từ khi hắn đi vào đến giờ thì vẫn chưa có một phút nào bình yên, nếu không phải hắn có chút năng lực thì chắc đã chết ngắc ở đây.
Mà, khi hắn quay trở lại bên bờ đầm lầy thì cũng không thấy Tiểu Hắc mà lại cảm nhận