Trong lều, Dương Ân nhìn một đống đồ ở trên quầy thì lẩm bẩm: “Cái gì mà sống mái tranh cướp, thế mà chỉ có một ít đồ này, thật là mất mặt”.
Đúng vậy, Hoàng Mạc Cái và Hoàng Minh Oanh bị Dương Ân cướp đồ.
Hai người bọn họ muốn cho Dương Ân biết tay nhưng Dương Ân không đợi họ mở miệng thì đã đánh thẳng vào mặt họ.
Đã nói, đánh người không đánh mặt, nhưng Dương Ân lại chuyên đánh vào mặt, đánh tới mức bọn họ không còn hơi sức nữa mà muốn khóc không ra nước mắt.
Thế là những đồ có giá trị trên người họ đều bị Dương Ân lột sạch.
Mà liếc mắt thấy chỉ có mấy món binh khí, mấy viên hạ linh thạch và một ít bạc trước mắt thì Dương Ân chợt cảm thấy mất hứng.
Hoàng Mạc Cái và Hoàng Minh Oanh không muốn đi nữa.
Gia tài của bọn đều đã bị Dương Ân quét sạch rồi, trong lòng hoàn toàn bị thuyết phục, mà Dương Ân là kẻ hung dữ còn dám đánh cả Tào Thanh Cung, đi theo hắn sẽ không thiệt, thế là tự nguyện ở lại làm thuộc hạ của Dương Ân.
Dương Ân lại không ngại, dù sao, sớm muộn hắn cũng phải chiêu mộ vài người, có lẽ hắn có thể giết một đường máu từ trong quân, trở thành chiến tướng một phương, đến lúc đó, không sợ hoàng thất không lật lại bản án cho hắn.
Có Hoàng Mạc Cái và Hoàng Minh Oanh trở thành hộ pháp trái phải canh lều, cuối cùng, Dương Ân cũng có để nghỉ ngơi một lát.
Sau khi hắn thanh lọc một hồi thì cảm nhận được huyết mạch trong cơ thể mang theo một vài chỗ khác với mọi người, dường như có thể kích thích gia tăng lực chiến đấu của hắn.
Đây có lẽ là một con át chủ bài lớn của hắn, hắn bắt buộc phải nắm lấy.
Sau khi hắn đột phá cảnh giới cấp tướng thì không biết chừng có thể giao đấu với cảnh giới cấp Vương thực thụ.
Hắn ngồi xếp bằng, điều động sức mạnh đan điền của mình, sau đó bắt đầu công năng “nội thị”, quan sát huyết mạch của mình, quả nhiên phát hiện trong huyết mạch có một tia khác biệt.
Trong mênh mông một màu máu đỏ thì lại điểm thêm chấm màu xanh lam.
Những điểm màu xanh lam giống như những ngôi sao trong sông máu, mang theo sức mạnh lạ thường.
“Tại sao lại có điểm máu màu xanh lam? Liệu đó có phải là nguyên nhân lực chiến đấu của ta được nâng lên?”, Dương Ân nghi ngờ nói.
Thế là, hắn tác động vào những điểm máu lam, thử một chút xem xảy ra chuyện gì.
Quả nhiên, khi điểm máu lam bị tác động thì huyết mạch bỗng chốc bùng nổ một luồng sức mạnh khó hiểu, khiến máu của hắn bỗng chốc cuồn cuộn, tứ chi xương cốt, lục phủ ngũ tạng như bị kích hoạt, ý chí chiến đấu xông lên, mà hắn cảm nhận được sức mạnh trong đan điền hút nhả vô cùng lợi hại.
Cảm giác đó vô cùng kỳ lạ, giống như lúc này, bản thân hắn có thể vô địch thiên hạ, không ai có thể là đối thủ của hắn vậy.
Dương Ân giãn tác động, cảm giác kia cũng dần tan biến, sau đó, hắn lại tác động, cảm giác kia lại trở lại, từ bỏ tác động thì nó lại biến mất, điều này đã chứng tỏ tất cả đang ở trong phạm vi khống chế của hắn.
Ngoài điều này ra, hắn còn phát hiện sau mỗi lần kích thích, tất cả khí quản trong cơ thể cũng đồng thời bùng nổ tiềm lực hiếm có gấp mấy lần, sức sống gia tăng, sức cảm nhận cũng tăng lên, tất cả đều được tăng mạnh.
“Nếu