Đài khiêu chiến chủ yếu là để so độ mạnh yếu khi phát huy kỹ thuật chiến đấu.
Chỉ cần một bên thất bại thì bên kia sẽ không đuổi tận giết tuyệt, cho nên cực kỳ ít xảy ra tình huống thương vong trên đài khiêu chiến, mà quân đội cũng không cho phép xảy ra tình trạng đó, vì sẽ làm tổn hại quân lực.
Nhưng Côn Yêu là một kẻ ác thực thụ, tên đại đội trưởng trước mặt đã rơi binh khí rồi nhưng gã vẫn không buông tha.
Côn ba khúc mặc dù không toả ra huyền khí nhưng vì nó là binh khí cấp tướng cao đẳng nên vẫn khiến người ta khó lòng chặn nổi.
Tên đại đội trưởng kia bị Côn Yêu đánh xuống, liền ngã bay xuống đất, khắp người toàn máu, hai vai đều bị đánh gẫy, nhìn thảm vô cùng.
“Ầy, lại một người nữa bị Côn Yêu đánh trọng thương, rốt cuộc gã phải đánh bao nhiêu người thành tàn phế thì mới cam tâm đây chứ”.
“Chỉ cần không lên khiêu chiến nữa là được, gã là người lấy mạng của quân đoàn Tử thần mà, ra tay không lưu tình thì thôi, nếu ở trên đài khiêu chiến lực chiến đấu thì không biết đã chết bao nhiêu người rồi”.
“Đều là binh sĩ với nhau cả, gã đã thắng rồi lại còn không chịu nương tay, người như vậy xứng đáng ở lại quân đoàn Tử thần cả đời!”
“Thắng làm vua, có giỏi thì lên mà khiêu chiến gã đi, không thì đừng ở đây lắm lời”.
…
Dưới đài khiêu chiến, không ít người đã nghị luận ầm ầm, phần lớn đều bất mãn với cách thể hiện này của Côn Yêu, nhưng cũng không ít người cho rằng, dù thế nào thì Côn Yêu cũng đã thắng 68 trận rồi.
Dương Ân và Vạn Lam Hinh đã tới đây, nhìn thấy bộ mặt ác độc của Côn Yêu lúc này.
“Côn pháp của gã đã đạt đến giai đoạn hoàn mỹ rồi, đệ còn muốn lên khiêu chiến gã sao?”, Vạn Lam Hinh hỏi Dương Ân.
“Không, côn pháp của gã còn chưa đạt đến hoàn mỹ đâu, nếu không gã sẽ chẳng lãng phí thời gian ở đây”, Dương Ân lắc đầu, ngừng một chút rồi nói tiếp: “Đây là cuộc chiến không thể trốn tránh, ta phải lấy được một cái chân của gã”.
“Vậy đệ cẩn thận một chút”, Vạn Lam Hinh nhắc nhở.
“Tỷ yên tâm, gã còn chưa phải đối thủ của ta đâu”, Dương Ân tự tin ngời ngời, rồi sau đó đi về phía đài khiêu chiến đông đúc kia.
Lúc này, Côn Yêu nói lớn: “Còn ai không?”
Bộ dạng kênh kiệu của gã thật sự rất đáng đánh, nhưng bên dưới chẳng có mấy ai dám khiêu chiến gã, sợ bị gã đánh cho tàn phế.
“Đám yếu ớt các ngươi làm ta thất vọng quá!”, Côn Yêu tiếp tục khiêu khích.
Câu nói này của gã đã hoàn toàn khiến nhóm người bên dưới không chịu được nữa, có người bước lên đài khiêu chiến và nói: “Côn Yêu làm huynh đệ của ta bị thương, Quan Thượng Kiệt ta sẽ khiêu chiến ngươi”.
Quan Thượng Kiệt lên đài khiến mọi người xung quanh kinh ngạc.
Quan Thượng Kiệt này không phải người tầm thường mà là một tiểu đoàn trưởng, chỉ cần tích luỹ đủ quân công là hắn ta sẽ được thăng làm phó thống lĩnh ngay.
Mà sở trường của hắn ta chính là dùng thương, lĩnh ngộ được “Liệt Diễm