Huyết Cơ cười như một người con gái xinh đẹp, nói: “Ha ha, chẳng phải ngươi muốn một chọi tám sao? Ta ra tay thì có gì lạ, nhưng lại để ngươi tránh được mất rồi, quả là đáng tiếc”.
“Không sai, các ngươi nên ra tay cùng lúc rồi đấy!”, Dương Ân đáp lại câu này xong liền nhấc cơ thể cường tráng của Ngụy Trang lên, ném mạnh gã ra ngoài đài khiêu chiến.
Cứ như vậy, tám tên phó thống lĩnh chỉ còn lại sáu tên, mà sáu tên này cũng đã hoàn toàn biết rõ sức chiến đấu của Dương Ân rất mạnh mẽ, đáng để chúng liên hợp ra tay tấn công, nếu không bọn chúng sẽ lần lượt bị hắn đánh bại.
“Để ta xông lên trước, các người phối hợp với ta!”, Bạo Long nhảy từ trên mình con Địa Long xuống, lớn tiếng quát.
Ngay sau đó, gã và con Địa Long của mình chia ra tấn công Dương Ân từ hai bên trái phải.
Bạo Long quyền!
Địa Long khoan đất!
Bạo Long giỏi nhất là quyền pháp, gã quan sát Địa Long rồi tự sáng tạo ra Bạo Long quyền cho mình, sức của quyền này mạnh mẽ bá đạo, có thể đấm vỡ cả núi đá, không gì ngăn cản được.
Gã là cấp tướng đỉnh cấp, đã đến rất gần với cảnh giới vương giả rồi, chỉ kém mỗi phó thống lĩnh Huyết Cơ thôi, một quyền của gã chấn động như tiếng gầm của Địa Long, đáng sợ kinh người.
Còn thú cưỡi của gã thì lại cắm thẳng xuống đất, tấn công Dương Ân từ dưới lên, một khi nó vươn lên khỏi mặt đất cũng chính là lúc nó nuốt chửng Dương Ân.
Một người một thú phối hợp tấn công, kín kẽ vô cùng.
Dù vậy, mọi người cũng không cho rằng sức mạnh này đủ để khiến Dương Ân phải đau đầu, những tên khác bắt buộc cũng phải cùng ra tay mới được.
Vi Xích Viêm nhấc kiếm Xích Viêm lên bật mình đứng dậy, trường kiếm kia đâm ra một con Xích Luyện Hỏa Xà dài ngoằng, phun ra sức mạnh dài đến mười lăm trượng, trong nháy mắt đã áp sát bên người của Dương Ân, mà con Xích Luyện Xà thật sự đang treo trên người gã đã lượn vòng ra, mục tiêu nhắm thẳng vào thắt lưng Dương Ân.
Độ Quảng Phật chắp tay niệm một câu “A Di Đà Phật!”, liền có một luồng sáng màu vàng sẫm bắn ra từ Phật trượng của gã, ánh sáng màu vàng sẫm này rất kỳ quái, nó ẩn chứa một luồng khí tà ác nồng đậm ăn mòn linh hồn của con người.
Chỉ e rằng cái tên Phật ác chính là xuất phát từ đây mà ra.
Tạ Đông Nguyệt và Giang Canh Phàm cũng đồng thời ra tay, một người bắn ra một chưởng băng giá, người kia khua tay vẽ ra một đường vòng cung đẹp mắt, hai sức mạnh hoàn toàn khác nhau chặn đứng đường rút lui của Dương Ân.
Năm phó thống lĩnh hợp lực, tạo ra thế lực vô cùng đáng sợ, cát đá tung bay dưới mặt đất, hình thành sức công phá kinh hoàng.
Dương Ân đứng giữa đài khiêu chiến mắt nhìn sáu hướng, tai nghe tám phương, cảm nhận rõ ràng mọi đòn tấn công của những người này, không một chút sai sót, điều duy nhất hắn quan tâm chỉ là Huyết Cơ chưa hề ra tay kia, tên ẻo lả đó vẫn đang ngồi thêu thùa, nhưng hắn biết rất rõ rằng đối phương nhất định sẽ tìm cơ hội thích hợp để tung ra đòn chí mạng nhất.
“Đóa hoa thần đình nở rồi, sự nhạy cảm của ta cũng