Tiết trời dần trở nên lạnh hơn, bầu trời xám xịt xen lẫn những cơn gió lành lạnh khiến chiến sự nơi biên quan cũng dần ổn định lại.
Nếu chiến tranh giữa hai quân xảy ra thì cũng phải đợi đến mùa xuân năm sau, sau khi băng tuyết tan mới có thể tiến hành.
Nếu phát động chiến tranh lúc này, sẽ rất bất lợi cho phe tấn công.
Một mặt, binh sĩ không chịu nổi cái lạnh băng giá, mặt khác, sự biến đổi của thời tiết sẽ quyết định hướng phát triển của cuộc chiến.
Trong thời tiết như thế này, quân đoàn Tử thần bắt đầu tổng động viên, từng phân đội đều được phân công tuần tự, có người vào trong Sơn Lang săn giết yêu thú, dùng thịt đổi công, cũng dùng thịt tích trữ làm lương thực mùa đông.
Một số người thì đốn gỗ, mang rất nhiều củi về quân đoàn, nơi họ có thể đốt lửa để giữ ấm trong mùa đông lạnh giá, còn có một số người bắt đầu đào những hang động để tránh rét, đợi khi tuyết rơi, có thể chui vào trong các hang động để tránh cái lạnh...!
Quân đoàn Tử thần năm bè bảy mảng bỗng trở nên có trật tự trở lại, chỉ có hoa hồng Tử thần và phó quan mặt lạnh biết.
Những người khác hiện tại vẫn chưa nhận thấy những thay đổi trong quân đoàn Tử thần, bọn họ trước mắt đều đang chú ý đến chuyện của thiếu soái và thiếu tướng mới hơn.
Phía trên ngọn núi cô độc, hoa hồng Tử thần và phó quan mặt lạnh đang đứng cùng nhau, bọn họ đang nhìn xuống những binh sĩ của quân đoàn Tử thần phía dưới, ở nơi đây nói chuyện.
“Quân đoàn mấy ngày nay thay đổi thật là nhiều!”, phó quan mặt lạnh nhẹ giọng nói.
“Vậy sao?”.
Hoa hồng Tử Thần không đồng ý.
Hai người này đều là những kẻ có tính tình lạnh lùng, có thể hòa thuận tâm sự quả thực là không dễ dàng.
“Phải, cô để cho Dương Ân làm phó đoàn trưởng cũng không biết là đúng hay sai.
Số phận cuối cùng của quân đoàn Tử thần chính là cái chết, mà hắn ta lại khiến quân đoàn Tử thần trở nên có sức sống.
Đây là điều mà một số người không muốn nhìn thấy!”, phó quan mặt lạnh nói.
“Bọn họ không muốn thấy thì sao chứ, quân Man di nhất định sẽ đánh vào đầu mùa xuân.
Bọn họ có thể đều sẽ chết hết, nhưng ta hy vọng có thể chết ít đi vài người!”.
Hoa hồng Tử Thần trả lời.
“Đây không giống với phong cách của cô!”.
Phó quan mặt lạnh quay mặt nhìn nghiêng về phía hoa hồng Tử Thần nói.
“Con người đều sẽ thay đổi!”, hoa hồng Tử thần mặt vô cảm nói.
“Phải, con người đều sẽ thay đổi!”.
Phó quan mặt lạnh tán thành, dừng một lát gã lại nói: “Đại hội mới sắp khai mạc rồi, quân đoàn Tử thần của chúng ta đã bị tước quyền tranh chức thiếu soái và thiếu tướng rồi!”
“Bọn họ sợ rồi!”, Hoa hồng Tử Thần nói.
“Phải, bọn họ sợ, sợ cái chức Thiếu soái sẽ rơi vào tay một tên lính ngục nô.
Đây là điều mà bọn họ không thể dễ dàng tha thứ, từ đó cũng có thể thấy được bọn họ không hề tin tưởng thế hệ mới, như vậy thì làm sao có thể đánh thắng được đại quân của tộc Man được chứ!”.
Phó quan mặt lạnh khẽ thở dài.
“Đây đều không phải là những thứ mà chúng ta nên quan tâm, chúng ta chỉ quan tâm đến việc làm sao có thể sống sót”, hoa hồng Tử Thần lãnh đạm nói.
“Phải, hy vọng đến mùa đông năm sau vẫn sẽ còn sống!”.
Phó quan mặt lạnh ngước mặt nhìn bầu trời, lộ ra vẻ đa sầu đa cảm.
...!
Trên đài khiêu chiến của quân Trấn Man, mười tám đài khiêu chiến đều đang hừng hực khí thế tiến hành khiêu chiến.
Đây là sự kiện trọng đại năm năm diễn ra một lần, trong vòng nửa tháng này sẽ chọn ra một vị thiếu soái và tám đại thiếu tướng, và bọn họ sẽ có cơ hội thay thế chín thủ lĩnh hiện tại trong tương lai.
Trong quân đội, chỉ có quân đoàn Tử thần là bị tước đoạt tư cách tham gia, chỉ cần không quá ba mươi tuổi, người của các quân đoàn