Hiện giờ Dương Ân đang tiếp nhận tẩy lễ của Lam Yêu Cơ.
Lam Yêu Cơ do Dương Ân sáng tạo ra, nhưng nó giống như đứa trẻ mới sinh, cần tìm sữa mẹ để an ủi và bù đắp.
Mà hiện giờ nó đang trong quá trình làm quen với từng ngóc ngách trong thân thể Dương Ân, để tìm sự an ủi cùng cảm giác bù đắp từ cơ thể hắn.
Cứ như vậy, cơ thể Dương Ân giống như được Lam Yêu Cơ quét qua một lượt.
Từ da thịt, kinh mạch, nội tạng cho đến xương cốt.
Rất nhiều tạp chất đều đã được lửa đốt sạch, số tạp chất này vô dụng trong cơ thể, thậm chí còn là thứ hoại tử, không có sức sống.
Đây lại là một lần tôi luyện cực hạn khác nữa, tác dụng hơn những cách kia của Tiểu Hắc gấp bội.
Vô hình trung, thể chất của Dương Ân đã trở thành một võ thể tuyệt thế, không chút tì vết, hoàn mỹ tuyệt đối, cực kỳ có ích cho con đương tu luyện sau này.
“Gâu gâu, chịu không nổi nữa rồi.
Tiên hoàng ta tu luyện vô số năm, cũng trải qua đủ loại tôi luyện, đến cả máu rồng còn tắm qua thì mới được đến mức này.
Thế mà tên nhóc này mới ngưng tụ được tâm hỏa nhưng đã có cơ duyên đổi đời, thật sự ghen tỵ quá đi mất thôi! Không chút tì vết, tiên thể hoàn mỹ chân chính, một bước vượt qua giấc mộng thành tiên của vô số cường giả tuyệt thế!”, Tiểu Hắc lăn lộn bên cạnh Dương Ân, nó hận không thể cướp đi số mệnh của Dương Ân.
Dương Ân không biết đã qua bao lâu, hắn chỉ cảm thấy cơ thể mình đang bị thiêu đốt, đốt cho khô người hắn, mà cuối cùng đốm lửa màu xanh lam kia mới dần dần biến mất và hội tụ trước ngực hắn, khi ấy hắn mới tỉnh lại.
Hắn mơ màng mở mắt ra, thấy Tiểu Hắc đang bò trước ngực mình, thè đầu lưỡi ra liếm thì giật bắn dậy, hét lên: “Tiểu Hắc ngươi đừng hòng cướp nụ hôn đầu của ta!”
Tiểu Hắc nhảy ra, khinh bỉ nói: “Ai thèm cướp nụ hôn đầu của ngươi, tởm quá đi!”
“Vậy ban nãy ngươi định làm gì hả!”, Dương Ân hét to.
“Thấy ngươi mãi không tỉnh nên ta cắn ngươi thôi”.
“Nhưng sao ngươi phải xông vào môi ta chứ!”
“Tiên hoàng ta cảnh cáo ngươi nhé nhóc con, ngươi có thể vũ nhục cơ thể ta, nhưng không được làm nhục nhân phẩm của ta! À không, cẩu phẩm! Ta không hề có hứng thú với bọn đàn ông!”, Tiểu Hắc hung ác nói rồi tức tối chạy ra góc khác ngủ.
Nó thật sự không định xông vào miệng Dương Ân mà là vào trái tim của hắn.
Nó muốn nếm thử chút Lam Yêu Cơ từ trong người Dương Ân để mở rộng chân hỏa tam muội của nó.
Kết quả Lam Yêu Cơ không chịu mà trực tiếp thu gọn về nội tạng của Dương Ân, khiến nó mất công một chuyến.
Mà Dương Ân lại tỉnh vào đúng lúc này, nên mới ra cơ sự.
Dương Ân còn muốn tính toán với Tiểu Hắc nữa, nhưng lại thấy cơ thể mình trơn bóng.
Hắn sợ hãi kêu lên: “Quần áo của phó đoàn trưởng ta đâu