Những con chồn băng này xông tới rất nhanh, số lượng rất nhiều, nhưng phản ứng của Dương Ân cũng vô cùng kinh người, một thương đồng thời đánh bay mười mấy con chồn băng, sau đó liên tiếp vung thương ngà voi, đại khai đại hợp khiến từng con chồn băng kêu lên thảm thiết.
Nhưng những con chồn băng này như phát điên, con trước ngã con sau tới, căn bản là không sợ chết.
Cuối cùng có mấy con chồn băng mạnh mẽ lao tới cắn lên người Dương Ân.
Hàm răng sắc nhọn của chúng cắn lên giáp huyền khải của Dương Ân, nhưng lại khiến răng bị vỡ nát, căn bản không có cách nào phá vỡ lớp phòng ngự của Dương Ân.
“Đồ nhãi nhép như các ngươi mà muốn làm ta bị thương thì còn xa lắm”, Dương Ân cười lớn một tràng rồi cũng không áp chế huyền khí của mình, trên thương ngà voi phun ra ngọn lửa huyền khí của Lam Yêu Cơ.
Ngọn lửa thực sự khủng khiếp hóa thành hình chữ thập càn quét tứ phương.
Những con chồn băng bị lửa chạm tới thì lập tức cháy rụi.
Chúng sợ nhất là lửa, căn bản là không có cách nào dập được lửa chỉ đành nhảy loạn xạ, còn liên lụy đến những con khác cũng bị đốt cháy.
Chít chít!
Đám chồn băng đều lộ ra vẻ kinh sợ, chúng không dám tiếp tục đuổi theo tấn công, nếu không những xác chết trước mặt sẽ chính là kết cục của chúng.
“Sững sờ ra đó làm gì, đập chết con người đi!”, vua chồn băng tức giận gào lên.
Lần này, rất nhiều chồn băng lại tiếp tục xông lên, chúng thay đổi sách lược, bắt đầu lấy băng tuyết trên người xuống, điên cuồng đập lên Dương Ân, đồng thời chúng còn phun hạt tùng mang theo khí lạnh từ miệng chúng, cuộc tấn công ngập trời lại một lần nữa bao trùm lấy Dương Ân.
“Đoàn trưởng ta không có tâm trạng dây dưa với các ngươi”, Dương Ân thét lên rồi cầm thương ngà voi nhanh chóng xông về phía vua chồn băng.
Thương dài trong tay hắn xoay chuyển, đánh bay hầu hết những tấn công của chúng.
Phía lưng không ngăn được thì bị chúng đập lên giáp huyền khải, dù sao cũng không làm hắn bị thương được.
Khi hắn lại gần tới trước cây tùng băng lớn mà vua chồn băng đang ở thì hai chân hắn đạp mạnh, bóng người lao thẳng lên trên, đồng thời, thương ngà voi hung hăng đâm lên trên.
Liệt Diễm Thập Tự thương!
Một chữ thập hoàn mỹ xen lẫn cả Lam Yêu Cơ hừng hực mãnh liệt xông lên, ngọn lửa đi đến đâu thì cành cây trên cây tùng băng lập tức bị cháy rụi.
Cho dù là khí băng lạnh cũng không thể nào ngăn cản được bản lĩnh của ngọn lửa này, hơn nửa cây đều bị Lam Yêu Cơ bao phủ.
“Con người đáng chết, dám hủy chỗ ở của ta, ngươi chết chắc rồi”, cuối cùng, vua chồn băng cũng tức giận.
Nó hét lên một tiếng rồi phun ra một yêu khí lạnh băng đáng sợ từ trong miệng, bao phủ Lam Yêu Cơ.
Luồng yêu khí lạnh băng này có lợi ở chỗ là khiến ngọn lửa của Lam Yêu Cơ bị đóng băng, thế lửa bị đình trệ mãnh liệt, khó mà bốc cháy lên trên.
Không chỉ như vậy, nó còn thừa lực để đóng băng Dương Ân.
Khí thế xông lên của Dương Ân không hề giảm sút.
Thương ngà voi trong tay hắn bắn khỏi tay, chém về phía vua chồn băng.
Hai tay nhanh chóng kết ấn liên tiếp đánh lên yêu khí lạnh băng.
Bụp bụp!
Dương Ân đánh ra Ba Lãng Toàn Liệt chưởng đánh bay yêu khí lạnh băng, mà thân thể của hắn lại thuận thế rơi xuống dưới.
Còn vua chồn băng đó thì mở miệng nhai thương ngà voi, không có cách nào tạo thành công kích quá lớn cho nó.
Rắc rắc!
Hàm răng sắc