Cánh Băng Nhẫn là tiềm năng thiên phú của hắn, nó vô cùng sắc bén, thậm chí ngay cả bậc vương giả chân chính cũng chưa chắc có thể ngăn cản.
Đáng tiếc, giao long băng không phải yêu vương mà là một con thiên yêu thực thụ.
Nó phóng ra một luồng khí băng giá cực mạnh đâm thẳng vào đôi cánh Băng Nhẫn của Dương Ân.
Nguồn năng lượng mạnh mẽ đập vào cánh Băng Nhẫn khiến cho Dương Ân như bị điện giật, nôn ra một đống máu.
Cánh Băng Nhẫn do thận của hắn ngưng tụ ra, đôi cánh bị chấn thương thì thận của hắn cũng bị thương.
Dương Ân không thể không thu hồi lại cánh Băng Nhẫn, hắn cảm khái nói: "Khoảng cách quá lớn".
Hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bò dậy và lao về hướng của huyền tinh khí Sương Tuyền.
Đáng tiếc, con giao long băng đã tỉnh táo trở lại, nó há miệng thổi ra một hơi khí lạnh, lập tức đóng băng Dương Ân đang chạy thành một bức tượng đá, đi theo bước chân của con rùa vân bạc.
Giao long băng cảm thấy may mắn, nó nói: "Suýt nữa thì tiêu, phải ăn thịt tên loài người này".
Ngay sau đó, nó há miệng nuốt Dương Ân vào bụng.
Không phải Dương Ân không muốn phản kháng, mà là vì sức mạnh Lam Yêu Cơ của hắn chưa kịp bộc phát, nên không thể làm tan chảy khí tức băng giá này, vì vậy hắn mới trở thành thức ăn chui tọt vào trong miệng của con giao long băng.
Sau khi giao long băng nuốt chửng Dương Ân, nó liền lê thân thể không lành lặn của nó đi về phía huyền tinh khí Sương Tuyền.
Nó lộ ra vẻ phấn khích, nóng lòng muốn hấp thu tất cả sức mạnh ở đây để giúp cho nó thăng lên một cấp độ cao hơn.
Nó dùng hết sức chạy tới rất nhanh, sau đó lao thẳng vào trong huyền tinh khí Sương Tuyền không chút do dự, điên cuồng gầm lên: "Bản tôn sớm đã cảm ứng được bên trong núi băng này có điều dị thường, hôm nay, cuối cùng ta cũng đã có thể hấp thu được năng lượng của nơi đây, ha ha ha!"
Giao long băng có năng lực cảm ứng đặc thù, chính nhờ năng lực cảm ứng mà nó mới từ nơi khác lao đến núi băng này, cuối cùng thì cũng đã đạt được thứ nó muốn, nên nó vô cùng phấn khích.
Tuy nhiên, khi nó vừa bước vào bên trong huyền tinh khí Sương Tuyền, thì một luồng khí tức băng giá cực mạnh đã ngay lập tức đóng băng nó, ngay cả khi thân thể của nó là băng thể, nó cũng không thể chịu nổi khí tức này, cuối cùng cũng bị biến thành một bức tượng băng.
Giao long băng không thể ngờ được có một ngày nó lại bị đóng băng, nhưng sự thật đang ở ngay trước mắt khiến cho nó vô cùng sợ hãi, nó bắt đầu giãy dụa, dùng chút sức lực cuối cùng để chống chọi, nhưng vẫn không thể nào thoát ra được.
Nó không thể cử động, bị chìm xuống dưới đáy của huyền tinh khí Sương Tuyền rồi bất tỉnh.
Về phần con rùa vân bạc, sau khi giao long băng biến mất được một lúc, thì rùa vân bạc đã lợi dụng thiên phú của bản thân, dùng lưới vân bạc xuyên thủng lớp băng mà giao long băng đã tạo thành, khôi phục tự do một lần nữa.
"Dọa chết ông rùa ta rồi, may mà ta không sợ chết cóng", rùa vân bạc cảm thấy may mắn, thè lưỡi nói.
Ngay sau đó, nó cũng từ từ đi đến chỗ huyền tinh khí Sương Tuyền, nó không dám lao thẳng vào như con giao long băng, sợ con giao long băng còn ở trong đó thì sẽ ăn thịt nó.
Rùa vân bạc tuy gian xảo, tham lam nhưng lần này nó đã có thể dùng lý