Đường kiếm ngọt đến mức cả hai cái đầu của Man vương đều bị chém bay, chỉ còn một tên may mắn được cứu thoát.
"Bại tướng dưới tay ta đừng quá ngông cuồng, ta tới hạ gục ngươi đây", Thạch Sa Phong đánh ra một nắm đấm vàng hướng về phía hoa hồng Tử thần, nắm đấm bá đạo khiến cho đất trời rung chuyển, đáng sợ đến mức ngay cả núi lớn cũng khó có thể ngăn cản.
Đây chính là kình lực cường đại của Man tộc, so với võ giả đồng cấp thì phát huy ra được năng lượng hung hãn hơn rất nhiều.
“Lần trước ta thua ngươi là có nguyên nhân, lần này thì ngươi không thể trốn thoát nữa đâu!”, hoa hồng Tử thần tự tin đáp lại.
Kiếm Hoa Hồng chém ra liên tục, trên không trung xuất hiện một loạt vết chém, chém nát nắm đấm vàng đang phóng tới.
Ầm ầm!
Thắng bại giữa các vương giả chắc chắn sẽ tạo ra ảnh hưởng mấu chốt đến cục diện của chiến trường, thực lực của hoa hồng Tử thần đã tăng lên, khiến cho khí thế của quân đội Đại Hạ cũng gia tăng đáng kể.
Các vương giả khác, bao gồm cả các tướng lĩnh cấp cao như Phần Thiên Hùng, Hứa Đình Hoằng và Phù Vinh, tất cả đều bay lên nghênh chiến, không ai có thể ngồi yên.
Những trận chiến của họ vô cùng kinh hoàng, núi non trùng trùng điệp điệp đều bị phá hủy, cây cối trên đường đều biến thành cát bụi, lực tàn phá hết sức kinh người.
Nếu họ chiến đấu dưới đất, thì không biết sẽ có bao nhiêu binh sĩ bị liên lụy đến chết.
Trong trận chiến này, người huynh đệ Khỉ Gầy của Dương Ân cũng tham gia, hắn ta không chỉ đơn giản là mới đột phá lên cảnh giới cấp tướng, mà trong bốn tháng qua hắn ta đã đạt tới cảnh giới cấp tướng cao cấp, có thể nói là tiến bộ thần tốc, chiến lực so với võ giả đồng cấp không ai có thể so sánh được, cho dù có gặp phải cấp tướng đỉnh cấp thì cũng có thể tự tin nghênh chiến.
Hắn ta di chuyển cực kỳ nhẹ nhàng và nhanh nhẹn trên chiến trường, trong khi đoạn côn trong tay hắn ta quét qua một cách điên cuồng, đánh ra những tia sáng vàng càn quét đám binh sĩ Man tộc trên lưng ngựa.
Đột nhiên, một tên Man tướng hung hãn cưỡi bò xông tới, dùng đao lớn chém vào lưng Khỉ Gầy.
Khỉ Gầy đang bị hai kẻ khác quấn chân, không kịp chống đỡ nên đã bị chém trúng.
Tên Man tướng kia cho rằng một đao này có thể chém đứt đôi người Khỉ Gầy, nhưng không ngờ thân thể của Khỉ Gầy lại cứng như sắt thép, chẳng những đao của gã chém không đứt, mà ngược lại còn sinh ra một lực phản kích khiến cho toàn thân gã bị chấn động đến mức run lên.
Gã vô cùng kinh ngạc: "Làm sao có thể!"
Khỉ Gầy cũng không thèm nhìn, vung tay quét đoạn côn ngược lại, đoạn côn nặng trĩu đập vào mặt của tên Man tướng.
Bang!
Đầu của tên Man tướng giống như một quả dưa hấu, bị đập bể thành từng mảnh, khiến cho đám binh sĩ Man tộc ở bên cạnh cũng phải kinh hãi.
“Man kình cũng chỉ như vậy mà thôi!”, Khỉ Gầy nói, lộ ra ánh mắt đỏ ngầu.
Đôi mắt của hắn ta lóe lên tia sáng, hai binh sĩ Man tộc lao tới bị bắn chết ngay tại chỗ, thuật nhãn luyện đã hoàn toàn được thức tỉnh.
Trận chiến này rất ác liệt, thương vong rất nhiều, hai bên bất phân thắng bại, cho đến tối thì cả hai bên đều lui binh.
Vào ban đêm, ngoại trừ đôi mắt phi thường của vương giả, thì những người khác đều khó có thể nhìn rõ, rất dễ vô tình bị thương, phải chuẩn bị đèn đuốc chiếu sáng mới có thể chiến đấu.
May mắn thay, quân Man tộc cũng không điên cuồng đến vậy, chúng quay lại để nghỉ