Sương Tuyền Đông Thiên Địa!
Một chiêu này của Dương Ân khiến cho cả Hoàng Phủ Chiến Hùng lẫn Phần Thiên Hùng đều bị quấy nhiễu.
Mảnh thiên địa bên này phảng phất như bị Dương Ân đông cứng hoàn toàn, nhiệt độ giảm xuống cực nhanh.
Tất cả các vương ở đây đều cảm nhận được một luồng khí lạnh nồng đậm.
Bọn họ không còn có thể thuận lợi vận hành sức mạnh được nữa.
Đây không phải là uy của trời đất, mà còn hơn cả thế, như vậy mới khiến bọn chúng không thể hành động được.
Rốt cuộc Dương Ân đã làm thế nào?
Câu “Rốt cuộc ngươi là quái vật gì?” của Mạnh Địch đó.
Cũng là tiếng lòng của mọi người.
“Một con yêu vương đã bị giết chỉ bởi một chiêu, sáu con yêu vương thì bị đông cứng, tên nhóc này quá đáng sợ, không thể nào đối địch lại!”
“Hắn là con của băng sao? Những dòng suối sương đó đều đã đông cứng lại.
Phá kiểu gì đây? Nếu không xử được hắn thì sao có thể tiếp tục chiến đấu được nữa”.
“Luồng khí lạnh này thật sự quá mạnh mẽ, có lẽ là thuộc một loại khí lạnh đặc thù nào đó, tuyệt đối không được chạm vào, nếu không chúng ta cũng sẽ bị đông đá mất”.
“Hắn thật sự chỉ mới đang ở cảnh giới cấp vương thôi sao? Ta thấy hắn phải là cường giả cấp Thiên Ngư mới đúng!”
…
Nhóm Man vương đều đang tụ tập lại, bàn luận với sắc mặt khó coi.
Không phải bọn chúng không muốn tấn công Dương Ân mà là đám tướng lĩnh của quân trấn Man chắc chắn sẽ không để yên cho chúng làm vậy, huống hồ thực lực của Dương Ân quá kỳ dị, bọn chúng không dám dễ dàng tiến gần, sợ rằng sẽ bị rơi vào kết cục như của sáu con yêu vương kia.
Phía quân Đại Hạ bắt đầu nhìn thấy ánh sáng hy vọng, gương mặt của bọn họ đều hưng phấn vô cùng.
“Yêu vương của Địch vương không còn tác dụng nữa, trận chiến này chúng ta đã chiếm ưu thế, Dương Ân quá lợi hại, không hổ là người thừa kế của cường giả siêu cấp!”
“Giết đi, giết chết đám Man vương kia đi là có thể xông vào địa bàn của bọn chúng, bắt bọn chúng trở thành nô lệ của Đại Hạ chúng ta!”
“Nào có dễ như vậy, có lẽ đây là tuyệt chiêu của Dương Ân đấy.
Sau chiêu này, nói không chừng hắn sẽ rơi vào trạng thái suy yếu, chúng ta phải chuẩn bị ứng cứu thật tốt, không để cho hắn ngã xuống”.
“Đừng lo lắng thừa, Dương Ân sẽ không đơn giản vậy đâu.
Ngươi không thấy hắn cho con rùa yêu kia dẫn cô gái đó rời đi rồi à? Đấy rõ ràng là có đủ khả năng ứng đối”.
…
Các thống lĩnh bên Địa Hải cũng hưng phấn bàn luận, bọn họ không ngờ Dương Ân lại quật khởi nhanh như vậy, sau này phải về phe Dương Ân thôi.
Một khi tin tức này truyền về hoàng triều thì Dương Ân chắc chắn sẽ được phong tướng, nói không chừng còn được thế lực của giới siêu phàm đưa đi ấy chứ.
“Tên nhóc này quả nhiên không thể đánh giá theo lẽ thường được!”, Hoàng Phủ Chiến Hùng và Phần Thiên Hùng vẫn chưa giao chiến xong, đều không thể không kết thúc trước, nghĩ cách ngăn lại khí tức của Dương Ân.
Phần Thiên Hùng ôm vết thương về bên cạnh nhóm nhân vương, cảm khái: “Dù có thắng hay thua, thì trận này Dương Ân sẽ được ghi công đầu”.
Phần Thiên Hùng thân là thống soái toàn quân, thưởng phạt phân