Gương mặt già nua của ông ta đỏ lên, sau đó ông ta liền cười ha hả nói: "Dương Ân là khách quý của tộc ta, phụ vương của con và hắn không đánh không quen biết, mau bảo người chuẩn bị tiệc rượu, ta muốn chiêu đãi khách quý".
Làm sao ông ta có thể nói với con gái của mình rằng ông ta đã bị ép buộc chứ, chuyện này quá là mất thể diện.
"Hắn làm sao xứng làm khách quý tộc ta, phụ vương, hắn đã cho phụ vương dùng bùa mê gì rồi sao?", Hoàng Phủ Minh Ngọc không vui nói.
"Càn rỡ, lập tức lui xuống cho ta đi", Hoàng Phủ Chiến Hùng nghiêm nghị lớn tiếng với con gái của mình.
Hoàng Phủ Minh Ngọc bướng bỉnh quen thói, ông ta sợ con gái mình làm mất lòng Dương Ân thì sẽ rất khó xử lý, hơn nữa chuyện này còn liên quan đến đứa con gái còn lại của ông ta.
Hoàng Phủ Minh Ngọc oan ức bĩu môi, hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn Dương Ân một cái rồi mới bỏ đi.
"Xin lỗi Dương Ân, con bé vẫn còn ghi hận chuyện lần trước ngươi bắt cóc con bé", Hoàng Phủ Chiến Hùng vui vẻ nói, trong lòng ông ta làm sao lại không ghi hận chuyện đó đối với Dương Ân kia chứ, chỉ có điều vì con gái, tất cả hận thù ông ta đều có thể buông xuống hết.
Dương Ân cười nói: "Không sao, công chúa của quý tộc rất xinh đẹp, trông rất giống Tiểu Man".
"Tỷ muội con bé rất giống nhau sao?", Hoàng Phủ Chiến Hùng hỏi.
"Gần như tạc ra từ một khuôn, nhưng Tiểu Man gầy hơn cô ấy một chút".
"Đứa trẻ của ta thật đáng thương, con bé ở bên ngoài chịu biết bao nhiêu dày vò, nếu như ta tìm ra kẻ đã bắt cóc con gái ta làm tù binh, thì cho dù hắn là ai, ta đều sẽ phanh thây hắn ra làm ngàn khúc!"
...!
Dương Ân và Mộng Băng Tuyết cùng nhau bước vào doanh trướng trưởng tộc cao quý nhất nằm chính giữa Man tộc.
Hoàng Phủ Chiến Hùng đã sai người chuẩn bị những món ăn và đồ uống thịnh soạn nhất để thiết đãi Dương Ân cùng Mộng Băng Tuyết, điều này cho thấy rằng ông ta thực sự không có ý muốn đối phó với Dương Ân.
Chỉ là cách làm của Hoàng Phủ Chiến Hùng đã khiến cho những người khác rất bất mãn.
Từ trước đến nay làm gì có chuyện Man tộc thiết đãi kẻ thù, hơn nữa còn biến kẻ thù thành khách quý như vậy đâu.
Dương Ân đã giết rất nhiều người Man trên chiến trường, thậm chí có nhiều vị Man vương cũng đã chết dưới tay hắn, làm sao họ có thể buông bỏ hận thù này xuống được.
Ngay lúc có một số người bất mãn muốn tới gây sự với Dương Ân, thì lại có một tin tức khác truyền ra, nói rằng Dương Ân là người Đại Hạ được Thiên Tượng thủ hộ của bọn họ công nhận, không thể tùy tiện động vào.
Có nhiều khi chủ ý của Thiên Tượng thủ hộ còn cao hơn cả lời nói của trưởng tộc, trong nháy mắt liền khiến cho tất cả mọi người đều phải im lặng.
Nếu như nói trưởng tộc của bọn họ là trái tim của toàn tộc, bảo vệ sự phồn vinh của Man tộc, thì Thiên Tượng thủ hộ chính là tinh thần của toàn tộc, đại biểu cho Man thần núi sông, là tín ngưỡng mà bọn họ luôn phục tùng vô điều kiện.
Thần đã quyết định như vậy, bọn họ cũng không được phép thay đổi.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là vấn đề này sẽ trôi qua một cách dễ dàng như thế.
Hoàng Phủ Minh Ngọc là công chúa của Man tộc, người theo đuổi vô số, rất nhiều dũng sĩ trẻ tuổi đều muốn rước được mỹ nhân về nhà.
Hôm nay cô