Bất kể là võ giả cấp bậc nào, một khi áp chế tất cả huyền khí, chỉ sử dụng sức mạnh của thân thể để chiến đấu, thì thực lực tất nhiên sẽ giảm đi rất nhiều, nhẹ thì giảm phân nửa, nặng thì chỉ còn lại không tới năm phần chiến lực.
Cái mà võ giả tu luyện chính là hấp thu thiên địa huyền khí, sau đó mới lấy thiên địa huyền khí bộc phát ra sức mạnh vô song, nhất là những người đã đạt tới cảnh giới Địa Hải trở lên thì lại càng phải phụ thuộc vào huyền khí.
Dương Ân đã chuẩn bị áp chế tất cả huyền khí của mình lại, chỉ dùng thể lực chiến đấu với Hô Diên Sĩ Lang, trong mắt những thiếu niên người Man khác mà nói thì đây là hành động thể hiện rất rõ thành ý của hắn.
Trong Man tộc của bọn họ, Man kình chính là nguồn năng lượng cường đại nhất, vương giả bình thường một khi không dùng đến huyền khí thì Man kình của bọn họ vẫn có thể đánh thắng vương giả, đó chính là sự tự tin của Man tộc.
Hô Diên Sĩ Lang thậm chí còn tự tin rằng mình có thể thắng được Dương Ân khi hắn không sử dụng huyền khí, điều này dễ đối phó hơn nhiều so với khi hắn ta chiến đấu với đối thủ cùng cảnh giới.
Mọi người bỏ trống một khoảng đất rộng để nhường chỗ cho Dương Ân và Hô Diên Sĩ Lang.
Những thiếu niên người Man một lần nữa lại cổ vũ cho Hô Diên Sĩ Lang, bọn họ rất hy vọng Hô Diên Sĩ Lang có thể giành được một chiến thắng, không hề muốn thua thảm hại trên chính sân nhà của mình.
Chỉ có Hoàng Phủ Minh Ngọc là cảm thấy trận chiến này Man tộc bọn họ vẫn không có cơ hội thắng, cô ta nhìn bộ dáng bình tĩnh của Dương Ân, trong mắt lộ rõ vẻ khinh thường Hô Diên Sĩ Lang, trong lòng lại khẽ thở dài một tiếng: "Mặt mũi tộc ta lại sắp bị vứt đi mất rồi".
Trên đấu trường, Dương Ân và Hô Diên Sĩ Lang đã đối mặt với nhau, Hô Diên Sĩ Lang lớn tiếng hỏi: "Ngươi sử dụng vũ khí gì?"
“Đối phó với ngươi mà ta còn cần dùng vũ khí sao?”, Dương Ân trả lời.
“Được, vậy ta cũng không dùng vũ khí, ta sẽ dùng tay không đánh chết ngươi!”, Hô Diên Sĩ Lang không chịu nổi ánh mắt khinh thường của Dương Ân, hắn ta gầm lên một tiếng, hung hãn lao về phía Dương Ân.
Man Tượng quyền!
Hô Diên Sĩ Lang dường như đã biến thành một con Man tượng, tông thẳng vào cơ thể của Dương Ân, toàn thân của hắn được bao phủ bởi một tầng ánh sáng màu vàng đất đang chớp động, cường đại man kình oanh tạc tứ phương, khiến cho cát đá bay mịt mù, cây cối gãy đổ, lực mạnh kinh người.
Hô Diên Sĩ Lang đã thúc giục Man kình tầng 1 là "Man lực xung kình", dựa vào cảnh giới cấp tướng cao cấp của mình, hắn ta nhất định có thể đánh bay một nhân tướng Đại Hạ cùng cấp.
Dương Ân đúng là không tính vận dụng huyền khí của mình, cho dù vậy thì nhãn lực của hắn vẫn hết sức nhanh nhạy, hắn nhìn một quyền đánh tới của Hô Diên Sĩ Lang mà không hề né tránh, ngược lại còn dậm chân nghênh đón, đánh ra một đường quyền thẳng.
Một quyền này không hề ẩn chứa huyền khí, hoàn toàn dựa vào sức mạnh thân thể của hắn.
Bang!
Hai đường quyền va vào nhau, liền phát ra thanh âm vô cùng nặng nề.
Những thiếu niên người Man vây xung quanh theo dõi trận chiến rất chăm chú, mong muốn được nhìn thấy Hô Diên Sĩ Lang đánh bay Dương Ân.
Thật đáng tiếc, sự thật không như những gì mà bọn họ nghĩ, Hô Diên Sĩ Lang đã bị đánh bay lên không trung, hắn ta loạng choạng lùi về phía sau mười bước trước khi ngã ngồi