“Ngự Hồn Tâm Kinh” là hồn quyết độc môn của hồn tộc, bình thường mà nói loại bí quyết độc môn này nếu không phải là người trong gia tộc thì không thể tu luyện được.
Nhưng “Ngự Hồn Tâm Kinh” do Tiểu Hắc truyền cho Dương Ân là bản đã được cải tiến qua, so với tâm kinh được kế thừa từ hồn tộc thì bản này đã trở nên rất khác biệt, mạnh mẽ hơn, đã thuộc về một môn tiên thuật.
Đóa hoa Thần đình của Dương Ân đã nở, so với người bình thường, hắn tu luyện nhanh hơn, đây chính là ưu điểm của đóa hoa Thần đình.
Với mỗi một vị thiên tài, muốn ngưng tụ ra đóa hoa Thần đình đều là việc không dễ dàng, chứ đừng nói đến việc muốn nó dễ dàng nở hoa, Dương Ân còn trẻ như vậy đã làm được điều này, thế đã là vô cùng không đơn giản rồi.
Sau khi đóa hoa Thần đình nở, chứng minh lực tinh thần của linh hồn đã đủ dồi dào.
“Ngự Hồn Tâm Kinh” là một môn bí thuật khống chế linh hồn, có thể khiến sức mạnh của linh hồn được phát huy ra, đặc biệt là Dương Ân đã thức tỉnh loại thiên phú tiềm năng này là Mắt hồn.
Bản thân Mắt hồn đã sở hữu năng lực đặc biệt, sau khi Dương Ân đã hiểu rõ “Ngự Hồn Tâm Kinh”, hắn muốn mượn khẩu quyết tâm kinh này để hiểu được uy lực bên trong Mắt hồn.
Tử Ma một lần nữa bị Mộng Băng Tuyết đánh ngất đi, đồng thời đã bị phong ấn lại, tránh cho y ở đây cà cưa mãi như một tên ngốc, Dương Ân thật sự không có thời gian chăm sóc y
Điều quan trọng của “Ngự Hồn Tâm Kinh” chính là hai từ “Ngự Hồn”, dẫn ra lực hồn, thi triển ra chỗ độc đáo của lực hồn.
Nó tổng cộng được chia thành năm giai đoạn: giác hồn, dẫn hồn, hồn thể, chiến hồn, ngự hồn.
Giác hồn chính là thiên phú lực hồn đã thức tỉnh, đây là giai đoạn đầu tiên của “Ngự Hồn Tâm Kinh”, đối với những người không có đủ lực hồn thì đây là giai đoạn cần phải trải qua, chỉ khi thức tỉnh thiên phú linh hồn mới có thể tu luyện được các giai đoạn tiếp theo.
Dẫn hồn là thiên phú lực hồn đã khơi ra, phát huy ra đặc tính sức mạnh tinh thần, thi triển ra một số năng lực tấn công và phòng thủ của lực hồn thông thường, không chỉ có thể làm tổn hại đến tinh thần của người khác, mà còn có thể tự vệ.
Hồn thể, chính là phân thân linh hồn do chân thân ngưng tụ thành, có thể tiến thêm một bước lĩnh hội đất trời, mở ra lực lĩnh hội của linh hồn, có thể nhanh chóng thông hiểu nhiều cảm ngộ, hơn nữa thăng cấp năng lực của chân thân.
Chiến hồn là linh hồn có thể trở thành một linh hồn chiến đấu, có thể tách ra khỏi cơ thể để tiến hành tấn công, đạt tới hiệu quả lớn mạnh của việc “một tay làm hai việc”, chỉ sau khi đạt đến cảnh giới rất mạnh, mới có thể tu luyện đến bước này.
Ngự hồn là giai đoạn cuối cùng của “Ngự Hồn Tâm Kinh”, người tu luyện có thể tùy ý điều khiển hồn phách của bản thân, cũng có thể điều khiển linh hồn của người khác, uy lực tương đối lớn mạnh đáng sợ, chí ít sau khi đạt tới cảnh giới siêu phàm nhập thánh, mới có cơ hội chạm đến một cảnh giới như vậy.
Dương Ân vốn đã đạt tới bước giác hồn, thiên phú linh hồn đã được thức tỉnh, có thể trực tiếp tiến vào tu luyện giai đoạn thứ hai: Dẫn hồn.
Giai đoạn tu luyện này, có thể khiến Dương Ân hiểu rõ được những khía cạnh thực sự đáng sợ của Mắt hồn của hắn.
Mắt hồn còn được gọi là “Thiên Nhãn”, nó có thể khám phá mọi hư vô, mọi ảo ảnh đều không còn có thể mê hoặc hắn được nữa, thậm chí một vài trở ngại thực thể cũng có thể nhìn thấu, ngoài ra nó còn sinh ra sức công phạt vốn có, có thể thâm nhập vào linh hồn của người khác, tiến hành công kích linh hồn của người khác, mà loại công kích này có thể được gọi là “Diệt hồn”.
Diệt hồn là một loại sức mạnh đáng sợ, có thể phá hủy linh hồn của người khác trong chớp mắt, khiến