Thời điểm của tỷ thí luyện đan đã được ấn định, chính là ba ngày sau, địa điểm ở trước quảng trường điện Kim Loan của Hoàng cung, tới lúc đó văn võ bá quan sẽ cùng nhau chứng kiến.
Đây là một sự kiện hiếm có ở Vương thành trong những năm gần đây, đây là một trận tranh đấu giữa các vị Dược Vương, rốt cuộc ai giỏi hơn một bậc đây?
Trình độ luyện đan của Dược Vương các đã được công nhận là đứng đầu trong Vương thành, 80% luyện dược sư đều được bọn họ chiêu mộ.
Các chủ đời trước của Dược Vương các - Dược Viêm Hải được công nhận là luyện dược sư hàng đầu, con trai ông ta là Dược Linh Vũ có thiên phú trò giỏi hơn thầy, đã sớm tiếp quản Dược Vương các, trở thành một Dược Vương, thế nên trình độ luyện đan là không phải bàn cãi.
Người ta đồn rằng một vài thế lực của giới siêu phàm đã đến Vương thành, không tiến vào hoàng cung yết kiến Hoàng thượng, mà lại vào Dược Vương các để xin thuốc, điều này tượng trưng cho sự cách biệt địa vị của Dược Vương các.
Dương Ân - một lực lượng mới xuất hiện, nghe đồn thuật luyện đan của hắn là do một vị người kỳ lạ truyền thụ, hơn nữa người kỳ lạ này có thể là một cường giả siêu cấp đến từ giới siêu phàm.
Trong thời gian ngắn, người đó đã dạy dỗ, bồi dưỡng Dương Ân trở thành một Dược Vương, trừ tài năng của người kỳ lạ đó thì điều này cũng chứng minh thiên phú dị bẩm của Dương Ân.
Ngoài ra, Dương Ân cũng là một anh hùng ở biên ải, một mình đến tộc Man di, lấy được bản hiệp ước hòa bình 10 năm với tộc Man di, tạo phúc cho muôn dân.
Cuộc tranh đấu giữa thế lực đã có danh tiếng và thế lực mới nổi, chắc chắn sẽ phát sinh những va chạm kịch liệt.
Sau khi chuyện này được lan truyền, hầu hết mọi người đều không tin rằng Dương Ân có thể thắng được Dược Vương các lão luyện kia, họ cảm thấy Dương Ân chỉ đang tự chuốc lấy nhục nhã cho mình mà thôi.
Dược Vương các trong một trăm năm qua đã phát triển nhanh chóng và lớn mạnh như vậy, thu thập được vô số thư tịch luyện đan, tổng cộng có ba vị Dược Vương, ai cũng đều có cơ sở vững chắc, Dương Ân vẫn còn trẻ, nếu cho Dương Ân thêm một chút thời gian để tích lũy, có lẽ sẽ có một trận hơn thua quyết liệt.
Dương Ân vẫn đang bế quan, vốn không quan tâm đến những lời đồn bên ngoài.
Vào ngày này, Tào Kiến Đạt bất ngờ đến thăm Dương phủ.
Tào Kiến Đạt đường đường là trung tướng, cũng có thân phận bá tước, trong Vương Thành cũng là một nhân vật có máu mặt.
Sau khi chiến sự biên ải lắng xuống, Tào Kiến Đạt đã trở về Vương thành tĩnh tu một thời gian.
Lần này, Tào Kiến Đạt không đến một mình, cùng ông ta đến lần này còn có thê tử và một cô gái đang độ tuổi trổ mã.
Dương Trấn Nam nghe thấy hạ nhân bẩm báo thì lập tức dẫn Tô Nhu Mai đích thân ra ngoài cửa nghênh tiếp.
“Tào tướng quân, Tào phu nhân, đại giá quang lâm! Không thể nghênh đón từ xa, thật thất lễ!”, Dương Trấn Nam chắp tay chào hỏi Tào Kiến Đạt.
Tào Kiến Đạt bước tới trước nắm tay Dương Trấn Nam nói: “Trấn Nam lão đệ, sao có thể làm phiền đệ đích thân ra nghênh tiếp được