Ngay sau đó, hắn ta quay đầu lại tươi cười nói với Dương Ân: "Dương thiếu gia đến học viện mà cũng không thông báo một tiếng để cho ta ra ngoài nghênh đón".
Chuyện này khiến cho tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, người này rốt cuộc có thân phận như thế nào mà ngay cả ngũ hoàng tử điện hạ cũng phải lấy lòng?
Dương Ân vỗ vỗ vai ngũ hoàng tử điện hạ, cười nói: "Điện hạ không cần khách sáo như vậy, hai chúng ta còn xa lạ gì nhau nữa đâu".
Bộ dáng của hắn giống như một người đại ca đang đối đãi với tiểu đệ vậy, hoàn toàn không xem trọng ngũ hoàng tử.
Thế mà ngũ hoàng tử điện hạ này một chút cũng không để ý, hắn ta liên tục gật đầu nói: "Dương thiếu gia nói đúng, chúng ta là huynh đệ", dừng một chút, hắn ta còn tuyên bố với đám người bên dưới: "Dương thiếu gia đường đường là một Dược Vương, cần gì phải gian lận, các ngươi không có não sao?"
Cao Thịnh Tài chạy nhanh đến, phụ họa nói: "Dương thiếu gia là chiến tướng từ biên quan trở về, là người khiến cho Man tộc phải kinh sợ mà ký vào khế ước hòa bình, còn là người đã luyện chế ra địa vương đan, đạt được thành tựu Dược Vương thiếu niên, phương pháp luyện đan của ngài ấy vô cùng cao minh, lúc nãy các ngươi cũng đã tận mắt nhìn thấy Dương thiếu gia luyện đan, các ngươi đều là luyện dược sư, chẳng lẽ không thể nhìn ra được thật giả hay sao, đúng là một đám đui mù".
Trần Diệm lại tiếp lời: "Ngũ hoàng tử điện hạ còn có điều không biết, Dương Ân bây giờ đã là thiên dược sư trẻ tuổi nhất Đại Hạ ta, cũng là thiên dược sư duy nhất của Đại Hạ, còn mới vừa được hoàng thượng sắc phong làm Thiếu Ân hầu tước, trung tướng trẻ tuổi của quân đội Đại Hạ, phó viện trưởng ta vốn muốn thoái vị cho Dương hầu tước lên nhậm chức, nhưng Dương hầu tước cảm thấy bản thân không phải là một phần tử của học viện, cho nên muốn gia nhập vào học viện với tư cách là đệ tử trước.
Sau đó ta liền muốn Dương hầu tước chỉ điểm một chút cho Trình Tân Nhiên, Dược Dịch Khai và Nghê Tử về thuật luyện đan, không ngờ Trình Tân Nhiên cùng Dược Dịch Khai lại hoài nghi Dương hầu tước gian lận, khiến cho phó viện trưởng ta thật đau lòng".
Tất cả mọi đệ tử có mặt đều ngây người trước lời nói của Trần Diệm.
"Thiên dược sư trẻ tuổi", "Thiếu Ân hầu tước", "Trung tướng trẻ tuổi", tất cả những danh hiệu này đều cao tít tắp ở nơi mà bọn họ cả đời cũng không thể với tới, hiện tại lại đang cùng nằm trên người một thiếu niên ngang tuổi với bọn họ, làm sao bọn họ có thể tiếp nhận nổi sự thật này chứ?
"Dương Ân còn được phụ hoàng ban hôn cho công chúa đương triều, ta chính là vị hôn thê của hắn, mặc dù hắn kháng chỉ bất tuân, nhưng đối với ta thì hắn chính là vị hôn phu của ta rồi", Đường Hiểu Hàm đứng dậy, thêm dầu vào lửa nói.
Lần này, bầu không khí đã trở nên bùng nổ.
"Hắn chính là Dương Ân được hoàng thượng ban hôn đó sao? Ta đã từng nghe nói qua về hắn, hắn là đại ca của Dương Nghĩa".
"Người này bị ngốc hay sao vậy, ngay cả mỹ nhân đứng đầu học viện của chúng ta mà hắn cũng từ chối, còn dám kháng chỉ bất tuân, lá gan của hắn thật sự rất lớn".
"Hắn đã được sắc phong là hầu tước, so với Dương Nghĩa thì còn đáng sợ hơn, như vậy xem ra không phải là hắn gian lận, mà hắn thật sự có thực lực như vậy".
"Trình