Lần này, Dương Ân không muốn đấu nhưng lại không thể không đấu.
Lý do đầu tiên là vì bản thân, cũng là vì nhà họ Dương, Dược Linh Vũ mời một vị cường giả siêu cấp như vậy đến cũng như muốn nói là sẽ với hắn đấu đến cùng, dứt khoát một trận định càn khôn.
Lý do thứ hai là vì Đường Hiểu Hàm, hắn muốn giúp nàng ta đăng cơ trở thành tân hoàng.
Bên cạnh Dương Ân còn có Mộng Băng Tuyết, cô ta có thể thay hắn ra tay nhưng hắn sẽ không chủ động yêu cầu đối phương làm điều đó, hắn không thể ước mong xa vời rằng mình sẽ được Mộng Băng Tuyết che chở cả đời, sớm muộn gì linh hồn cô ta cũng sẽ được chữa lành, hắn bắt buộc phải một mình gánh vác.
Biết đâu một ngày nào đó hắn còn sẽ giúp cô ta giải quyết những bi kịch đã xảy ra kia thì sao.
Dù Bạch Mi Ưng Hoàng có mạnh đến đâu thì trong mắt hắn, y chẳng qua cũng chỉ là một đá kê chân.
Nếu Tiểu Hắc ở đây, nó cũng sẽ tán thành hắn làm như vậy.
Dương Ân mở một đôi cánh huyền khí màu xanh ngọc bay lên không trung, tay cầm cây thương Tam Long hai lưỡi, nâng trạng thái lên mức tốt nhất.
Cũng vào lúc này, Bạch Mi Ưng Hoàng giương cánh tựa như một con chim ưng, trong chớp mắt bay lên trời, một đôi vuốt chim ưng trong chớp mắt nhắm vào yếu điểm của Dương Ân mà lao đến.
Nhanh như chớp giật, thế như chẻ tre.
Chỉ tám từ này thôi cũng đủ để hình dung đòn tấn công của Bạch Mi Ưng Hoàng lợi hại như thế nào.
Dương Ân đã có chuẩn bị nhưng phản ứng vẫn không đủ nhanh, ngực hắn bị xé toạc, máu chảy tung tóe ngay tại chỗ, cơn đau ập đến khiến hắn trực tiếp thở ra hơi lạnh.
“Giết!”, Bạch Mi Ưng Hoàng không nói nhiều lời, chỉ thốt ra một từ, cặp móng vuốt liên tiếp cào xé đến, rất nhiều vết móng vuốt chằng chịt, muốn xé Dương Ân ra thành từng mảnh ngay tại chỗ.
Đây là sức mạnh của cảnh giới Thiên Ngư trung cấp, vượt xa thực lực của đám người chiến vương Tử thần và Dược Viêm Hải, đây chính là cảnh giới của Bạch Mi Ưng Hoàng.
Ưng Trảo công!
Đây là kỹ năng chiến đấu nổi tiếng của Bạch Mi Ưng Hoàng, hóa ra nó cũng chỉ là một môn kỹ thuật cấp tướng bình thường, nhưng sau khi Bạch Mi Ưng Hoàng không ngừng cải tiến nó mô phỏng theo lối tấn công của ưng yêu thì y đã tạo ra Ưng Trảo công của riêng mình, uy lực thậm chí còn thêm phần cường hãn hơn.
Sức mạnh của mỗi móng vuốt lướt qua giống như ánh đao ánh kiếm, sức mạnh sắc bén khiến người ta khó mà ngăn cản.
Dương Ân thúc giục sức mạnh phòng ngự toàn thân của mình, hình thành một bộ vương giáp băng tinh màu xanh lam, bảo vệ toàn bộ yếu điểm của toàn thân, nhưng thứ này vẫn không thể ngăn cản sức mạnh của móng vuốt Bạch Mi Ưng Hoàng, vương giáp băng tinh bị xé thành từng mảnh, trên người lại xuất hiện thêm vết thương bị móng vuốt cào thương tích, vô cùng thê thảm.
Dương Trấn Nam ở dưới nhìn lên, ánh mắt lộ ra vẻ vô cùng lo lắng, thấy con trai mình bị người ta đả thương như vậy, sao người làm cha như ông ấy có thể không đau lòng được cơ chứ, chỉ hận bản thân không thể thay con trai chặn những cơn đau này lại.
“Hề hề, đúng là không biết tự lượng sức mà”, Dược Linh Vũ cười khẩy trong lòng.
Phụ thân của y đã chết, đối với Dược Vương các bọn họ, đó là một sự đả kích quá lớn, y bắt buộc phải khiến Dương Ân đi vào chỗ chết, vậy nên y mới đi mời Bạch Mi Ưng Hoàng đến, đồng thời làm những khác e sợ, để cho bọn họ biết