Có thể nói ân oán của Dương gia gần như đã được giải quyết xong, chỉ cần Dương Ân tìm thấy Đường Kiều Diễm và Tống Hữu Minh thì xem như tất cả mọi chuyện sẽ kết thúc.
Kỳ Trì chiến đấu với Ngô Tam Hào cũng đã bắt đầu rút lui, nhưng những đòn công kích của Ngô Tam Hào quá mức bá đạo, ông ta chưa kịp chạy trốn thì đã bị Ngô Tam Hào chém làm hai khúc mà chết.
Phúc An Vương, Tống tướng và Kỳ Trì đều đã bị trừng phạt, đám vương giả đi theo bọn họ cũng không có mấy ai trốn thoát được, Tề Ân Tán hết sức phẫn nộ đã giết chết hơn hai mươi vương giả, số còn lại đều bị Ngô Tam Hào vào tâm phúc của mình giết chết.
Vốn dĩ chuyện này cũng không thể giải quyết nhanh chóng như vậy, nhưng chính vì sự xuất hiện của Dương Ân cho nên bọn họ mới có thể dễ dàng tiêu diệt đám phản tặc.
Cuộc chiến trong hoàng cũng đã hoàn toàn chấm dứt.
Nữ hoàng Đường Hiểu Hàm hạ lệnh cho Ngô Tam Hào mang theo binh mã tới Tống phủ lục soát, tịch thu toàn bộ gia sản của Tống tướng.
Khi Ngô Tam Hào và đoàn binh mã đến Tống phủ, người thân của Tống tướng đều đã rời đi, chỉ để lại một tòa phủ đệ trống không cùng với những người hầu không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra.
Dưới dự truy xét kỹ càng của Ngô Tam Hào, bọn họ nhanh chóng phát hiện ra bên trong Tống phủ có một con đường bí mật dẫn ra ngoài thành, chắc chắn người của Tống gia đã rời đi bằng con đường bí mật này.
Ngoài ra, ông ta còn phát hiện ra có một con đường bí mật dẫn đến Phúc An Vương phủ, nhưng con đường bí mật này đã bị phong tỏa từ lâu, và còn một con đường nữa dẫn thẳng đến Dược Vương các.
Tất cả mọi chuyện đều đã được đưa ra ánh sáng, thì ra Phúc An Vương, Tống tướng và Dược Vương các từ lâu đã lén lút thông đồng với nhau, và bọn họ đều là phản tặc.
Đường Hiểu Hàm đã hạ thánh chỉ để chiêu cáo cho thiên hạ biết những việc làm xấu xa của ba thế lực này, mọi người khó mà tin rằng tất cả những điều này là sự thật.
Trong vương thành đã nổ ra không ít những cuộc bàn luận sôi nổi, nhưng rất nhanh thì mọi chuyện cũng sẽ lùi vào quên lãng, trả lại cho vương thành những ngày yên tĩnh.
Về kết quả trận chiến bên ngoài vương thành của chiến hoàng Tử thần và Bạch Mi Ưng Hoàng thì Bạch Mi Ưng Hoàng đã trọng thương và phải chạy trốn tha hương, không bao giờ tìm ra được tung tích của y nữa.
...!
Ba ngày sau trận chiến tại Dược Vương các và hoàng cung, Dương Ân đã tiêu hóa hết dược lực của Tam Chuyển Tiểu Huyền đan, thân thể của hắn đã được cường hóa toàn diện, tiềm năng thiên phú được nâng cao không ít, kinh mạch và huyệt vị đều được mở rộng, di chứng do Bạo Vương đan để lại cũng đã được quét sạch, trạng thái của hắn khôi phục một cách tốt nhất, thực lực càng tiến xa thêm một bước, thực lực của hắn đã không còn xa cảnh giới vương giả đỉnh cấp nữa.
Trong hai trận đại chiến đó, Dương Ân đã chiến đấu vô cùng sảng khoái, vượt qua được giới hạn của bản thân, cho nên việc hắn đạt được thành tựu sau khi hồi phục cũng là điều đương nhiên.
Việc đầu tiên Dương Ân cần làm sau khi hồi phục là luyện đan, lần này hắn sẽ luyện chế "Thiên Hồn đan" để có thể giúp Mộng Băng Tuyết hồi phục.
Dương Ân đã chờ đợi ngày này rất lâu.
“Tiểu Hắc, đưa hồn tuyền cho ta đi”, Dương Ân nói với Tiểu Hắc.
Dược Vương các đã bị phá hủy, tất cả những thứ ở đó đều bị triều đình tịch thu, nhưng những thứ tốt nhất đều đã bị Tiểu Hắc lấy đi từ lâu, những người khác chỉ có thể nhặt nhạnh chút cơm thừa canh cặn mà thôi.
Tiểu Hắc không từ chối