Dương Ân nghe vậy thì nhanh chóng lao vào sâu trong màn tử khí độc.
Màn tử khí độc này rất mạnh, ngay cả cường giả Thiên Ngư cũng không thể chịu nổi, nếu bọn họ không nhanh chóng lui ra ngoài thì không chỉ tuổi thọ của bọn họ bị ảnh hưởng mà thậm chí còn bị suy giảm không ít.
Dương Ân thì hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì, càng đi sâu vào thì sự lĩnh hội đạo Tử thần của hắn lại càng trở nên sâu sắc, sau khi hắn rời khỏi đây thì chắc chắn sức mạnh đạo Tử thần của hắn sẽ tăng lên một cấp độ cao hơn.
Sau khi Dương Ân xông vào trong được một lúc thì lại càng có nhiều tàn hồn xuất hiện, hơn nữa chúng cũng càng lúc càng trở nên hung dữ hơn, không chỉ có tàn hồn của loài người mà còn có tàn hồn của yêu tộc, cũng như tàn hồn của một số chủng tộc đặc biệt.
Tất cả bọn chúng đều kêu gào, giơ nanh múa vuốt với Dương Ân, như muốn xé xác Dương Ân thành trăm mảnh vậy.
Bô Trấn Hồn trong tay của Dương Ân lúc này đã phát huy được tác dụng lớn, hút hết đám tàn hồn vào trong.
Lôi Tông Quân bên trong bô Trấn Hồn hưng phấn kêu lên: "Đúng là sảng khoái, chờ ta luyện ra thân thể thì ta nhất định sẽ báo đáp cho ngươi".
Đi sâu vào hơn thì Dương Ân lại phát hiện một khu vực có âm thi tồn tại, đây đều là những thi thể đã bị biến đổi, lúc chúng vừa cảm nhận được sinh cơ từ Dương Ân toát ra thì đã ngay lập tức tụ lại, trong miệng của chúng không ngừng phun ra thi độc ẩn chứa sát khí nồng đậm.
Dương Ân vẫn còn là một thiếu niên, đây là lần đầu tiên hắn đối mặt với cảnh tượng kinh khủng như vậy, hắn không khỏi kinh hô: "Chẳng lẽ ta đã tới địa ngục rồi sao!"
Hắn không đứng dây dưa lâu với đám âm thi, ngay lập tức tăng nhanh tốc độ, vội vàng đuổi theo Tiểu Hắc.
Gầm!
Trong đám âm thi cũng có một số thi thể tương đối mạnh mẽ, dường như có sức mạnh tương đương với cảnh giới vương giả, bọn chúng chui ra từ lòng đất rồi điên cuồng truy đuổi Dương Ân.
Dương Ân rơi vào đường cùng, chỉ có thể vừa phát động công kích vừa tìm hướng chạy đi.
Dương Ân đá một âm thi bay lên không trung, nhưng vẫn còn vô số âm thi khác đang bất chấp lao tới khiến cho hắn hết sức kinh hãi.
Có một âm thi khác xông về phía Dương Ân, nó bị Dương Ân đánh nát nhưng phần thịt còn lại và bộ xương gãy vụn của nó vẫn tiếp tục lao về phía Dương Ân.
Chúng đều là những thi thể đã chết cho nên không hề sợ đau, phải phá hủy chúng hoàn toàn thì chúng mới không thể tiếp tục tấn công được nữa.
Dương Ân liên tục né tránh một số lượng lớn âm thi, cũng tiêu diệt được không ít âm thi trước khi đến gần vị trí của Tiểu Hắc.
Mà ở vị trí của Tiểu Hắc, hắn có thể thấy được có mấy thi thể khổng lồ đang cử động, đám này chính là thiên thi rất đáng sợ, chiến lực tương đương với cường giả cảnh giới Thiên Ngư.
“Tiểu Ân tử mau lại đây, ở đây có chút đồ tốt này”, Tiểu Hắc bò lên giữa đám thi thể gọi Dương Ân.
“Tiểu Hắc, Khỉ Gầy đâu?”, Dương Ân hỏi ngược lại.
"Không cần lo cho hắn ta, hắn ta tự có cơ duyên khác, ngươi cứ tự lo cho bản thân đi", Tiểu Hắc đáp, sau đó còn nói: