Thời gian gần nhất Cảng Sinh là thủ hạ rất được Lỗ Đức Bồi coi trọng, bị người ta nhìn chằm chằm, rất ít khi anh dám liên hệ Lý Sir, địa điểm liên lạc cũng sửa tới rồi một chỗ an toàn hơn ở Tây Giao, hai người có thể từ một cửa khác nhau đi vào cùng gian nhà ở, tương đối an toàn hơn.
cảnh sát Hong Kong đã điều tra về Jacob, người này là hỗn huyết Trung Cảng, quốc tịch Việt Nam, khi vị thành niên khi giết người ngồi tù, đến Đông Nam Á mở một xã đoàn tên “Dã lang” cướp súng ống buôn thuốc phiện, thuộc hạ của hắn phỏng chừng dính mười mấy mạng người, thủ pháp gây án rất kiêu ngạo, gan lớn lại thận trọng, căn bản không lưu lại nhược điểm cho cảnh sát, chính phủ Việt Nam cũng đang liên hợp bắt giữ người này.
Lý Sir lắc đầu: “Cảng Sinh cậu thật sự phải cẩn thận, không đến vạn bất đắc dĩ không cần dễ dàng phát tín hiệu ra tới, máy đưa tin trung tâm Hoa Hạ đưa tôi đã tìm người thu hồi, Jacob người này so với Julian còn muốn nguy hiểm nhiều hơn, hắn muốn cùng Julian làm buôn bán, khó tránh khỏi muốn đem Julian cùng người bên người hắn tra đến lật trời.”
Cảng Sinh biết tính nghiêm trọng của chuyện này: “Ta sẽ cẩn thận, 130 vạnsúng ống đạn dược Mỹ kim, vụ án này cũng đủ Julian cùng Jacob bị phán tử hình, ít nhất cũng đủ ăn cơm tù cả đời. Bọn họ sẽ không dễ dàng như vậy để chúng ta bắt lấy.”
Lý Sir gật đầu: “Đúng rồi, nhà Julian cậu tìm cơ hội lại đi một lần, đem máy nghe lén lấy về tới, chúng ta nghe qua, hắn không ở trong nhà bàn chuyện công việc, người này quá cẩn thận, lấy về tới càng có bảo hiểm.”
Nói chuyện mấy khắc, Cảng Sinh đi đến bách hóa thay đổi lễ phục Julian cho chuẩn bị tốt chính mình, sửa sang lại tóc mái, đi câu lạc bộ đêm.
Câu lạc bộ đêm hôm nay đóng cửa không đón khách tất cả đều là người công ty Julian, Đại Huy an bài rất nhiều vũ nữ lại đây bồi rượu, Lâm Liên Hảo cũng ở trong đó, sắc mặt xấu hổ. Cảng Sinh nhìn thoáng qua, nhẹ nhàng bắt tay đáp ở Lâm Liên Hảo trên vai, nhưng thực chất là treo tay trên không, Lâm Liên Hảo xán xán cười, nghĩ thủ hạ của con trai nhỏ cư nhiên thật sự có người thân sĩ như vậy, một chút đều không giống phong cách của Lỗ Đức Bồi.
Tiểu Tôn nhìn tay Cảng Sinh đáp ở trên vai Lâm Liên Hảo tay khóe miệng co giật một chút, ngay sau đó lại cười lạnh, không biết chờ lát nữa Lỗ Đức Bồi nhìn đến sẽ có cảm tưởng thế nào. A Tiêu biết quan hệ Lâm Liên Hảo cùng Julian, danh sách bồi rượu vốn dĩ cũng không có Lâm Liên Hảo, là Tiểu Tôn lén lút tìm Đại Huy động chút tay chân.
Hắn đã nhìn ra lần trước mẹ con hai người cãi nhau, nhưng Lỗ Đức Bồi rốt cuộc đem nàng để lại, hắn nghĩ để Lâm Liên Hảo lộ lộ diện, chính mình cũng có thể dựa vào thân phận nhân tình của Lâm Liên Hảo ở trước mặt Lỗ Đức Bồi kiếm một ngụmcơm ăn. Đáng thương Lâm Liên Hảo tưởng tiểu nhi tử cố ý nhục nhã chính mình. Kỳ thật Julian bởi vì chăm lo chuyện vặt cho Cảng Sinh căn bản thật lâu cũng chưa nhớ tới nàng.
Cảng Sinh cùng Đại Huy, A Tiêu mấy người chạm chạm ly, chơi đến vừa lúc, Julian mang theo A Thanh đi đến, A Thanh kéo tay hắn, nhìn qua thần sắc như thường, cùng Julian câu được câu không trò chuyện.
Julian ngồi ở đối diện Cảng Sinh nhờ người mở mấy bình rượu ngon, vài người đứng một bên đánh cuộc xúc xắc, một bên quát lên điên cuồng uống rượu, Cảng Sinh nhìn Julian lại uống nhiều như vậy, sợ sau đó dạ dày cậu đau, bảo phục vụ sinh tìm ly màu đem không trong đổ vào một nửa sữa bò ấm. Julian đang chơi vui, phục vụ sinh lặng lẽ bưng đi lên, đưa cho Đại lão bản. Julian tiếp nhận cái ly nhìn thoáng qua Cảng Sinh, Cảng Sinh gật đầu ý bảo cậu uống, Julian há to miệng uống xuống, cảm thấy dạ dày thực thoải mái, tim thực ấm.
A Thanh uống vài chén rượu xuống bụng đầu liền có điểm hôn mê đầu, nhưng nhớ tới mục đích của chính mình, vẫn là cắn răng chuốc rượu đi xuống, Julian không hề có ý tứ phải chắn rượu cho nàng.
Chơi đến thích thú, Julian búng tay một cái, lập tức có người bưng lên một ít thuốc, Julian lấy một điếu kẹp ở trên tay A Thanh, A Thanh cười gượng hai tiếng, xin giúp đỡ nhìn Julian, người chung quanh đều ở ồn ào.
Đại Huy cấp A Thanh đốt thuốc cho nàng: “Mỹ nhân cho BOSS chúng ta một cái mặt mũi lạp, tới chơi, thì chơi cho vui.” Cảng Sinh muốn ngăn, ai biết A Tiêu nhanh tay lẹ mắt cũng cho Cảng Sinh một điếu
A Thanh không có cách nào hít hai hơi, bị sặc một chút, sau đó một loại cảm thụ kỳ dị linh hồn xuất khiếu phá tan đến đỉnh đầu, A Thanh dừng tay một chút, không tự chủ được đem nó lại bỏ vào trong miệng. Có điểm phóng túng thoải mái, giống như lập tức rất nhiều lo âu được an ủi.
Cảng Sinh bất đắc dĩ, trong lòng mười phần nôn nóng, đem thuốc ngậm ở trong miệng, làm bộ làm tịch nhẹ nhàng hút một ngụm, nặng hơn thuốc lá thường, trước đó Cảng Sinh đã được huấn luyện chuyên nghiệp, mai thúy chân chính sẽ bị nghiện, nhưng thuốc pha hút một chút sẽ không thành nghiện. Julian đứng lên, vẫy tay với Cảng Sinh, ôm vai Cảng Sinh, xoay người hướng trên ban công đi.
biểu tình trên mặt A Thanh nháy mắt cứng lại rồi. Nàng đi buồng vệ sinh đem đồ vật đều phun ra, cũng hạ tâm không thể uống say, nàng muốn bảo trì lý trí.
Julian một phen kéo đồ vật trong miệng Cảng Sinh xuống ném vào thùng rác.
Lạnh lùng nói: “Anh đừng theo chân bọn họ học này đó,tôi cần chính là một cái trợ thủ đầu óc thanh tỉnh, không phải một con gà yếu.”
Cảng Sinh kinh ngạc nhìn hắn: “Đã biết, thế bọn họ hút cậu mặc kệ?”
“Tôi đối với họ không thèm để ý, nhưng anh không cần học theo.”
Cảng Sinh cảm thấy hắn nói chuyện trước sau mâu thuẫn, cảm giác được Julian có thể là bởi vì quan tâmchính mình, cho nên đối chính mình phá lệ chiếu cố.
Cảng Sinh chần chờ thử: “Vậy bạn gái cậu đi đâu?”
Julian bất cần đời cười: “Nàng? Nàng không phải bạn gái tôi, chỉ có thể tính là bạn nữ. Hơn nữa nàng ở bên người tôi có rất nhiều mục đích không nói được.” Nói xong nghiêng thân, hai tay đặt ở trên lan can: “Nữ nhân luôn là thực phức tạp, tôi không tin nữ nhân.”
Julian tay duỗi ra, vừa lúc đáp ở trên mu bàn tay Cảng Sinh, Cảng Sinh giống như bị bỏng, run lên một chút, Julian không dùng lực, Cảng Sinh rút tay về, trong lòng đánh trống bất ổn, hiện lên một tia hoài nghi không biết nơi nào tới.
Cảng Sinh vẫn luôn được xem như một người có điểm trì độn người, nhưng lần này anh thật là dị thường mẫn cảm lên, thái độ của Julian với ánh có loại…… Chính mình với cậu ta mà nói là ảo giác bất bình thường. Anh cảm thấy không đúng lắm, nhưng anh lại không thể nói tới có cái gì không đúng.
Trở lại bên trong hai người đều không có lại nhìn thẳng vào đôi mắt đối phương, liền nói chuyện với nhau cũng cẩn thận tránh đi.
Trên đường có người tặng một phần văn kiện cấp Julian, Julian vẫn luôn tăng ca, A Thanh cùng Cảng Sinh đều hướng bên kia ngó quá, không giống văn kiện bình thường.
Vừa lật xuống dưới, mọi người đều là uống say không còn biết gì, ở câu lạc bộ đêm khai phòng.
Cảng Sinh cùng A Tiêu đỡ Julian tới trong phòng, A Tiêu nói là đi ra cửa kiếm điểm thuốc giải rượu cho lão bản, Cảng Sinh kỳ thật thật sự cũng choáng váng đầu lợi hại, nhưng là nghĩ kia văn kiện phân, vẫn là ăn vạ trong phòng Julian.
Julian nằm ở trên giường, một tay đè nặng văn kiện, một tay không ngừng loạn hoảng,vung phía trước, cái gì cũng không bắt lấy, Cảng Sinh duỗi tay nhẹ nhàng mà giữ chặt chỗ phân văn kiện òi ra bên ngoài, Julian đột nhiên chuyển ánh mắt qua mê mang nhìn anh.
Cảng Sinh nhìn mắt biết hắn không thanh tỉnh, còn muốn đi đoạt lấy phân văn kiện kia, ai biết Julian đột nhiên nhảy lên, một chân chặn ở giữa hai chân Cảng Sinh, Cảng Sinh khiếp sợ, vỗ vỗ đầu Julian: “Lão bản! Lão bản tôi là Diệp Thành Quý!”
Văn kiện rớt tới trên mặt đất rồi.
Cảng Sinh dùng sức hướng khuỷu tay lên trên một chút, Julian cư nhiên chặt chẽ ngăn chặn anh,phản kháng chút nào cũng không được.
“Lão bản, tôi là A Quý a! Cậu thanh tỉnh điểm, tôi cho ngươi kêu một tiểu thư tới có được không!”
Julian cuồng nhiệt nhìn chằm chằm Cảng Sinh, ánh mắt kia phảng phất muốn đem anh xuyên thủng, sau đó cúi thân xuống tràn ngập tình ` dục cắn cắn lỗ tai anh, Hoa Cảng Sinh cảm giác được một dòng khí ấm áp thổi vào lỗ tai anh, anh hoảng sợ, mặt cùng